Bầu trời buổi chiều trong xanh, những áng mây màu hồng dưới ánh nắngchiều trông giống như một bức tranh tinh xảo, quang cảnh thật đẹp. Lúcđó trong phòng làm việc đè nén một bầu không khí không hợp với cảnh sắcbên ngoài. Những ngón tay thon dài đang gõ xuống bàn vừa nói chuyện điện thoại nội bộ: “Gọi phòng tài vụ ở nam bộ làm lại bảng báo cáo phần hạng mục mới đầu khai thác kia!”
“Làm ơn! Hiện tại đã tan sở! ngày mai làm đi!” Bên kia đầu điện thoại,âm thanh ảo não của Quan Kiên Quyết truyền đến. Tần Tấn Dương nhíu mày,tức giận gầm nhẹ: “Về nhà? Mình đây là sếp cũng còn chưa có tan sở! bọnhọ đã về hết rồi hả? Gọi điện thoại cho quản lý bắt tòan bộ trở lại làmthêm giờ!”
“Tớ nói cậu…………”
Không đợi Quan Kiên Quyết nói xong, tức giận cắt đứt điện thoại.
“Fuck!___________” chửi một tiếng rồi đưa tay nới rộng cổ áo sơ mi cảmthấy vô cùng phiền não và lo âu. Tại sao. . . . . . lại có loại cảm giác này. . . . . . Tại sao. . . . . . trong đầu đều là lời. . . . . . Nàngnói. . . . . . Tại sao. . . . . . Không an tĩnh được. . . . . . Khôngcách nào bình tĩnh. . . . . . . . . . . . Là như vậy à. . . . . . Thựcsự giống như con nhím con nói như vậy sao. . . . . .Chẳng lẽ vì mình từtrước tới giờ chưa từng gặp người phụ nữ như vậy, cho nên cảm thấy đặcbiệt mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-toi-chu-tich-tong-tai/3110974/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.