Trong phòng ăn còn lại Tần Tấn Dương và Quan Mị NHi. Tần Tấn Dương ngẩn người đứng im tại chỗ, nhìn hai người bọn họ rời đi, đôi môi mỏng khẽ nhếch. Tâm ý ẩn sâutrong đôi mắt đen khiến cho người khác không biết hắn đang suy nghĩ điều gì.
" Tấn Dương" Quan Mị Nhi chạy đến bên cạnh, cẩn thận chậmrãi ôm lấy cánh tay hắn. Vừa rồi người phụ kia dám ra tay đánh anh?Chẳng lẽ cô ta không biết Tấn Dương là ai sao?
Tần Tấn Dươnglạnh lùng cúi đầu, liếc mắt nhìn người bên cạnh, hất nhẹ đôi tay đang ôm mình ra ngoài, Tần Tấn Dương lạnh nhạt nói
"Hôm nay tôi khôngđưa em về được. Chiếc đòng hồ kim cương em nhìn trúng lấy danh nghĩa của tôi mà tự đi mua." Nói xong, rời khỏi phòng ăn, để lại Quan Mị Nhi.Quan Mị Nhi nhìn theo bóng dáng đang đi xuống, đứng tại chỗ dậm chân
"Tấn Dương, Tấn Dương, Tấn Dương"
Không lẽ lại đúng như mọi người đồn đại, hắn ta đối với phụ nữ rất dịu dàngnhưng cũng rất lạnh lùng không lưu luyến. Vậy vì sao hắn đối với cô gáivừa rồi tức giận.
Tiêu Bạch Minh dẫn Đồng Thiên Ái ra khỏi hỏa oa điếm. Đưa tay mở cửa xe, để Đồng Thiên Ái ngồi ở vị trí phó lái. Từ lúc ra khỏi nhà hàng hắn tuyệt nhiên không nói lời nào, lặng lẽ khởi độngxe, hướng phía Dài Bắc thẳng tiến.
Đồng Thiên Ái cúi gằm mặtxuống, tâm tình vẫn chưa bình phục. Mọi chuyện vừa rồi cô vẫn chưa kịptiếp nhận. Thậm chí cô cũng không nghĩ sẽ xảy ra xung đột trong tìnhhuống đó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-toi-chu-tich-tong-tai/3110953/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.