Biệt thự lưng chừng núi.
Điện thoại bị cắt đứt, Tư Đồ Phong tức giận đến mức ném mạnh điện thoại xuống đất.
Tiếp theo, một chiếc xe thể thao siêu xa hoa phóng nhanh ra khỏi biệt thự ——
Trần Thanh Thanh bên này, đang mắt to trừng mắt nhỏ với Lam Lặc Dương.
"Trả điện thoại cho tôi!"
Nếu không nhanh chóng gọi 120 tới giúp, chỉ sợ bác tài xế sẽ không kiên trì được nữa.
Kia chính là một mạng người đang sống sờ sờ a!
"Không trả."
"Anh mẹ nó còn có phải là người hay không? Đó là một mạng người đấy."
"Không liên quan đến tôi!"
"Nhưng có liên quan đến tôi, bác ấy vì đến đón tôi nên mới bị anh đâm trúng."
"Thế thì sao? Coi như ông ta vì cô nên mới chết, cô sẽ đền mạng cho ông ta sao?" Thiếu niên đột nhiên sắc bén hỏi.
Trần Thanh Thanh ăn ngay nói thật: "Sẽ không, nhưng cả đời này tôi sẽ sống trong áy náy!"
Thiếu niên nghe vậy, cười lạnh một tiếng.
Áy náy có tác dụng gì? Có thể làm cho gười đã chết sống lại sao?
Trần Thanh Thanh thấy anh ta một mực không muốn trả, liền duỗi tay muốn đoạt lại, ai ngờ thiếu niên lại trực tiếp ném điện thoại đi.
Ném đến giữa sườn núi.
"Anh điên rồi?"
"Không phải cô muốn cứu người sao? Vậy đi nhặt đi!"
Trần Thanh Thanh căm tức nhìn anh ta một cái, lười so đo với người bị bệnh tâm thần, nâng góc váy lên đi về hướng điện thoại bị ném.
Bốn phía đều là núi to núi nhỏ, điện thoại của cô nằm ở giữa sườn núi.
Ném cũng không xa lắm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-phai-dien-ha-lanh-lung/98545/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.