Vừa học xong tiết đầu, Trần Thanh Thanh đã bị thằng nhãi Tư Đồ Phong nhanh tay lẹ mắt bắt được.
Trần Thanh Thanh nghĩ thầm, tới.
Tên này quả nhiên không định buông tha cho cô.
Nhưng mà ——
Cô Trần Thanh Thanh cũng không phải người dễ chọc.
"Cô ơi, bạn Tư Đồ Phong muốn đánh em!" Thừa dịp cô giáo chưa ra khỏi lớp, cô vội vàng hô lên.
Cô giáo dạy tiết vừa rồi chính là giáo viên chủ nhiệm lớp, ngày thường ở trước mặt học sinh cực có uy nghiêm.
Tất cả mọi người đều rất sợ cô, còn lén lút đặt cho cô biệt danh "lão vu bà".
Chỉ thấy, cô cau mày đi tới, ánh mắt sắc bén nhìn vào Tư Đồ Phong.
"Tư Đồ Phong, em thành thật một chút cho tôi! Em đã bị trường học ghi tội hai lần rồi, nội quy trường học Minh Đức viết rất rõ ràng, ghi tội ba lần sẽ bị nhà trường đuổi học!"
Tư Đồ Phong cực không tình nguyện buông lỏng tay Trần Thanh Thanh ra, hung tợn trừng cô một cái.
Ánh mắt kia như muốn nói: Nha đầu chết tiệt, cậu chờ đó cho tôi.
Trần Thanh Thanh chạy nhanh nói một câu: "Cảm ơn cô ạ." Rồi chuồn nhanh ra khỏi lớp.
Sau khi "lão vu bà" rời khỏi, Cố Nam Tích mới xoay người trêu chọc anh một câu: "Thế nào? Gặp phải khắc tinh rồi?"
"Cố Nam Tích, cậu đừng tưởng rằng lão tử không dám đánh cậu!"
"Ai da, tôi sợ quá đi."
Tư Đồ Phong: "..."
Khi Trần Thanh Thanh trở lại lớp học, Tư Đồ Phong đã ghé vào trên bàn ngủ rồi.
Mãi đến giữa trưa thời điểm tan học vẫn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-phai-dien-ha-lanh-lung/98538/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.