Tần Dao đứng vuốt ve con ngựa trắng mà phụ thân cô tặng, đưa mắt quan sát di trường đang huyên náo trước mặt. Hôm nay là hội săn do Hoàng Đế tổ chức nhầm tiếp đón sứ thần Tĩnh Quốc. Cũng là dịp để tìm kiếm nhân tài trong số các công tử thế gia. Tuy thời gian Tần Dao đến nơi này chưa lâu, nhưng đối với cưỡi ngựa bắn cung thật sự rất có thiên phú. Giống như cô đã quen thuộc từ lâu vậy.
Dạ Huyền đứng cách cô không xa, cất giọng trầm trầm:
- Ngồi cho vững đấy. Nếu ngã sẽ rất khó coi.
Tần Dao quay đầu, cười với hắn:
- Tạ điện hạ nhắc nhở, ta nhất định sẽ cẩn thận.
Trên mặt Dạ Huyền viết đầy vẻ "không tin", Tần Dao thở dài, chán nản nói tiếp:
- Ta nói thật đấy.
Dạ Huyền bước đến cạnh Tần Dao, đem chủy thủ bên hông đưa cho cô. Thấp giọng.
- Cầm lấy phòng thân. Đừng đi quá xa.
Tần Dao nhíu mày, đột nhiên nổi hứng muốn trêu chọc hắn:
- Ta chỉ làm người tốt một lần. Huynh đã dễ dàng tha thứ rồi sao? Lo cho ta như vậy, không có mưu đồ gì đó chứ?
Dạ Huyền lạnh lùng liếc nàng:
- Cô nghĩ ta có mưu đồ gì?
Tần Dao nhướn mày, hờ hững đáp:
- Có lẽ là sự ủng hộ của phụ thân ta đi. Dù sao ai tiếp cận ta đều không phải thật lòng thích ta, mà chỉ thích cái thân phận này của ta thôi.
- Biết vậy còn không tự mình cẩn thận. Đối với ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-phai-dien-ha-hac-am/2542024/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.