Trên bầu trời đêm, hàng ngàn ngọn đèn khổng minh thấp sáng cả một vùng. Tần Dao ngẩng đầu, hình ảnh trước mắt đẹp đến mức khiến người ta nhớ mãi.
Ở một góc tối, Dạ Huyền vẫn chăm chú dõi theo từng biểu cảm trên gương mặt Tần Dao. Lưu Phi đứng bên cạnh hắn, nhỏ giọng nói gì đó. Dạ Huyền nhếch môi, cất giọng khinh thường:
- Thứ tốt như vậy thì để lại cho nàng ta tự mình dùng lấy. Ngươi đi sắp xếp, đừng để xảy ra sai sót.
Lưu Phi đáp một câu rồi biến mất trong bóng tối. Dạ Huyền không để ý đến hắn, chậm rãi bước về phía Tần Dao.
- Lần trước nàng làm rơi túi thơm ở tửu lầu, ta đã giúp nàng bảo quản. Có muốn lấy lại không?
Tần Dao quay đầu nhìn, phát hiện đó là túi thơm mà Tần Ninh đã tặng mình liền đáp:
- Trả lại cho ta.
Dạ Huyền nhướn mày, ngoan ngoãn đặt túi thơm vào lòng bàn tay nàng. Cười nói:
- Hôm nay kinh thành có hội đèn, thọ yến kết thúc thì đi cùng ta được không?
Tần Dao đeo túi thơm lên, không mặn không nhạt đáp:
- E là khiến điện hạ thất vọng rồi, ta đã đồng ý đi cùng đường tỷ.
Tần Dao nói xong thì bỏ đi, ngay đến một ánh mắt cũng không thèm cho. Dạ Huyền thấy cô vô tình như vậy, giận đến bật cười:
- Đúng là không có lương tâm.
Tần Dao không đáp, nàng chính là vậy đó. Ai bảo hắn cứ thích làm theo ý mình. Nàng cũng sẽ như thế để hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-phai-dien-ha-hac-am/2542010/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.