Rừng đêm gió rét, nhưng mồ hôi trên trán Khương Mộ cứ rịn ra. Hắn buông kiếm, cố gắng để bản thân trấn tĩnh:
- Điện hạ không ở trong cung một mình đến nơi hẻo lánh này, bệ hạ có biết không? Còn nữa, ngài nên nhìn cho kỹ trước mặt mình là ai. Nếu để bệ hạ biết ngài cấu kết phản loạn mưu hại mệnh quan triều đình, cho dù bệ hạ có niệm tình cũ với Dung Hoàng Hậu thì cũng không bảo vệ được điện hạ.
Dạ Huyền nhếch môi, cất tiếng cười trầm thấp:
- Việc làm sao để giải thích không cần Khương Giám Quân nhọc lòng. Chẳng phải ngài cũng mưu hại mệnh quan triều đình nhưng nhiều năm vẫn bình an vô sự đấy sao? So với ngài giết cả vạn người, ta chỉ giết mình ngài thì có gì phải sợ.
Bàn tay Khương Mộ siết chặt, phẫn nộ nói:
- Dạ Huyền, ngươi đừng ngậm máu phun người. Cửu cửu ngươi là tên thông địch bán nước, ngươi cũng là con cháu tội thần. Ta chẳng qua là tâu rõ với bệ hạ để giữ vững kỷ cương, ta không làm sai gì cả.
Dạ Huyền tàn nhẫn đập vào khủy chân Khương Mộ. Chỉ nghe một tiếng "rắc" giòn tan, sau đó là tiếng kêu thất thanh của hắn. Dạ Huyền nét mặt ngoan lệ, lạnh lẽo nói:
- Là cửu cửu ta thông địch bán nước? Khá khen cho ngươi còn có dũng khí nói lời này. Có biết tại sao nhiều năm qua ta vẫn để ngươi sống không? Đó là vì cửu cửu ta, ta muốn thay cửu cửu lấy lại công đạo. Rửa sạch oan uổng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-phai-dien-ha-hac-am/2541973/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.