Mai Hoa Điện hiện tại âm trầm, lạnh lẽo không khác gì lãnh cung. Vân Quý Phi từ khi bị giam lỏng vẫn luôn im lặng, không chịu ăn uống gì. Tâm Liên lo lắng nàng không chịu nổi, cất tiếng khuyên nhủ:
- Nương nương không nghĩ đến mình cũng nên nghĩ cho hoàng tự trong bụng. Nếu bệ hạ biết người như vậy sẽ đau lòng lắm.
Vân Quý Phi ánh mắt vô hồn, yếu ớt nói:
- Người không còn thì đau lòng có ít gì? Đứa trẻ này cũng chỉ ở đây thêm vài ngày thôi. Đợi Thái Tử đăng cơ, ta và nó sẽ đi gặp bệ hạ.
Tâm Liên bật khóc, quỳ xuống nắm lấy tay Vân Quý Phi:
- Nương nương người đừng bi quan, nhị hoàng tử và quận chúa sẽ sớm trở về. Rồi họ sẽ giúp nương nương rửa oan.
Vân Quý Phi lắc đầu, cất giọng bi thương.
- Ta lại mong chúng đừng trở về. Như vậy có thể sẽ được sống sót. Ta ngây thơ cho rằng chỉ cần bản thân yên phận, không tranh giành thì có thể yên ổn. Nhưng thực ra thì ta đã là cái gai trong mắt Hoàng Hậu từ lâu. Vậy cũng tốt, để ta và con cùng đi với bệ hạ. Người sẽ không thấy cô đơn...
- Nương nương...
Tâm Liên đau lòng cúi mặt, chưa bao giờ nàng cảm thấy bản thân bất lực như lúc này.
Bên ngoài có tiếng bước chân, Tâm Liên theo bản năng đứng chắn trước mặt Vân Quý Phi. Cánh cửa được đẩy ra, người tiến vào chính là Cát Chi. Nàng ta đắc ý nhìn Vân Quý Phi, cúi đầu hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-phai-dien-ha-hac-am/2541960/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.