Xoảng...
Trong ngự thư phòng, tiếng đổ vỡ truyền đến khiến đám cung nhân có mặt đều kinh hồn tán đảm, không hẹn mà tất cả đều đồng loạt quỳ xuống.
Dạ Yến Thành rất ít khi không thể kiềm chế tính khí của mình, nhưng sau khi đọc mật hàm nơi biên ải cũng khó mà giữ được bình tĩnh. Vân Quý Phi vừa đặt chân vào điện, nhìn thấy cảnh tượng này thì bị dọa cho giật mình. Dạ Yến Thành thấy nàng đến, ba bước thành hai nhanh chóng đi qua:
- Trời lạnh như vậy nàng sao không khoát áo? Bọn nô tài chết đâu cả rồi mà để nàng đi lại một mình thế này?
Vân Quý Phi kéo tay áo Dạ Yến Thành, dịu giọng:
- Bệ hạ bớt giận, đừng để ảnh hưởng đến long thể. Thiếp không thích ồn ào nên đã dặn dò họ ở bên ngoài đợi.
Ninh Phúc Hải đi vào, thấy cảnh tượng bên trong thì âm thầm ra hiệu cho thái giám dọn dẹp. Phần mình thì tiến đến phía Quý Phi, cười nói:
- Tâm Liên không vào được nên nhờ lão nô mang áo đến cho Quý Phi.
Dạ Yến Thành nhận lấy áo từ tay Ninh Phúc Hải, sau đó khoát lên cho Vân Quý Phi. Bụng nàng bây giờ đã ngày một lớn, nên đi đứng cũng có chút khó khăn.
Đợi thái giám dọn dẹp xong, Dạ Yến Thành mới dắt nàng vào bên trong điện. Vân Quý Phi nhận ra dù cử chỉ của hắn vẫn dịu dàng, nhưng nét u ám trên mặt thì chưa hề giảm bớt. Nàng thở dài, nắm lấy tay hắn:
- Bệ hạ có chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-phai-dien-ha-hac-am/2541936/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.