Đám người của Dạ Huyền trúng độc, căn bản không thể cầm cự quá lâu. Chỉ mới đó mà ám vệ của hắn đã hi sinh quá nửa. Dạ Huyền ánh mắt trầm lạnh, xuống tay không chút lưu tình. Nhưng càng kéo dài, hắn càng mất sức. Ngay đến Lưu Phi và A Lục trên người cũng đã xuất hiện không ít vết thương.
Không biết từ đâu, một luồn khói theo gió kéo đến. Ám vệ của Dạ Hiên bị che chắn tầm nhìn, bắt đầu có dấu hiệu chậm lại. Khói càng lúc càng nhiều, gần như vây chặt họ bên trong. Đám người Dạ Huyền vốn đang trúng độc, đột nhiên cơ thể như được giải thoát khỏi xiềng xích. Sức lực vốn có trở về. Lợi dụng khói chưa tan hết liền phản công, đem toàn bộ ám vệ của Dạ Hiên giết sạch.
Khi tên cuối cùng ngã xuống, A Lục mới cất tiếng nói:
- Không biết cao nhân phương nào đến giúp chúng ta giải độc.
Lưu Phi nhìn quanh, không phát hiện ra gì. Bọn họ theo hướng khói đi qua. Trong rừng cây, một bóng dáng nhỏ bé được bọc trong lớp áo lông dày, chỉ có gương mặt thanh tú là hiện ra dưới ánh trăng mờ. Tất cả ngẩn ra, chỉ có Dạ Huyền là bình tĩnh đi về phía nàng.
- Dao Nhi, sao nàng lại ở đây?
Tần Dao đem lửa dập tắt, nói với ngữ điệu thản nhiên.
- Nếu ta không đến chỉ e là chàng đã chết trong tay Dạ Hiên rồi.
- Không biết từ đâu mà hắn biết được bí mật của bảo tàng, còn có vẻ biết nhiều hơn chúng ta.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-phai-dien-ha-hac-am/2541909/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.