Quận chúa, vương gia vừa cho người mang tin về nói là đã cứu được vị bằng hữu của người.
Tần Dao đang chán nản nằm bò trên thư án, nghe thấy lời này thì lập tức tươi tỉnh hẳn:
- Có thật không? Thư đâu, mau đưa cho ta…
Thúy Lan dâng lá thư bằng hai tay lên cho Tần Dao, cô vội vàng cầm lấy mở ra. Bên trong là bút tích của Lan Ly, ngoài báo bình an còn kể rõ ràng mọi chuyện đã xảy ra trong mấy ngày qua. Tần Dao giằng lá thư xuống bàn, tức giận nói:
- Thật quá đáng, uổng cho ta còn nghĩ Cốc Chủ là người tốt hiếm có, hóa ra chỉ là một tên ngụy quân tử.
Thúy Lan thấy cô phát cáu thì giật mình, cất giọng khuyên nhủ:
- Quận chúa đừng tức giận mà hại đến thân thể. Người đưa thư còn nói vương gia và quốc sư đang trên đường trở về, có lẽ ngày mai sẽ đến đấy.
Tần Dao chống tay lên cằm, rầu rĩ:
- A Ly không đến đây được, cô ấy phải quay về làm Cốc Chủ của Dược Vương Cốc.
- Nếu quận chúa thấy nhớ thì đến thăm cô ấy, hoặc là dùng con bạch điêu kia gửi thư cũng được.
Tần Dao hai mắt sáng lên, đơn giản vậy mà cô lại không nghĩ ra đúng là ngốc thật. Tần Dao nhìn ra ngoài cửa sổ, huýt sáo gọi bạch điêu. Con chim không biết từ hướng nào rất nhanh đã sà xuống đậu trên cánh tay cô. Tần Dao vuốt ve bộ lông trắng của nó, dịu dàng nói:
- Tiểu Bạch ngoan, giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-phai-dien-ha-hac-am/2541882/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.