Tô Mục Kha bị giáo huấn một trận, trong lòng mang theo hận ý rời khỏi Hoàng Cung. Từ trước đến nay gã chưa từng chịu qua sỉ nhục nào như vậy, tất cả đều là do Tần Dao mà ra. Không phải chỉ là một quận chúa nhỏ nhoi của Hầu Phủ ư? Còn chưa thành Vương Phi đã vội lên mặt rồi. Nàng ta có thể thuận lợi gả cho Dạ Huyền hay không còn khó nói lắm.
Tô Mục Kha ôm một đống ý nghĩ độc địa, quyết tâm “ăn không được thì phá cho hôi”. Tên hầu cận theo bên cạnh rất hiểu tính khí gả, nhỏ giọng khuyên nhủ:
- Điện hạ, nô tài biết ngài chịu ấm ức. Nhưng nơi này là Đại Ấn, nếu gây hiềm khích sẽ không có lợi cho chúng ta. Hơn nữa Tần Vương nổi tiếng là người hỷ nộ vô thường, ngài vẫn là đừng trêu chọc đến hắn.
Tô Mục Kha ném tách trà còn đang nóng vào người tên hầu cận, cả giận:
- Ta làm thế nào còn cần ngươi dạy sao? Đúng là một lũ hèn nhát giống hệt phụ hoàng. Chưa nghênh chiến đã vội đầu hàng, chẳng trách để người ta đè đầu cưỡi cổ.
Tên hầu cận dù đau vẫn nhịn xuống, tiếp tục khuyên ngăn:
- Điện hạ đừng nên bồng bột, chỉ vì một quận chúa nhỏ nhoi mà đắc tội hoàng đế. Đại Ấn người đông thế mạnh, chúng ta không thể chống lại họ đâu.
- Một quận chúa nhỏ nhoi ta còn không dạy bảo được, vậy địa vị thái tử một nước này còn giữ làm gì? Ý ta đã quyết, ngươi không cần nhúng tay vào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-phai-dien-ha-hac-am/2541869/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.