Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54
Chương sau
Giờ về... Tuấn Khôi hẹn Vân Nhi ra sân sau trường. Nhi bảo: “Này, gọi tôi ra làm gì?” “Mây, cậu có thể im lặng chút không?” “Mây? Tôi tên Nhi cơ mà?” “Ngốc quá, thế tên đệm của cậu là Vân còn gì” “Là sao?” “Trời ơi cái IQ 157! Vân trong tiếng Hán nghĩa là Mây hiểu chưa?” “Ờ, nhưng tại sao là tên đệm?” “Thích chớ sao” “Vậy sao không gọi tôi là Cloud?” “Gọi bằng tiếng Việt nghe sẽ hay hơn” “Thế à?” “Ừ” Điện thoại hiện lên tin nhắn của mẹ, Vân Nhi vội nói: “Sorry nhé. Mẹ tôi bảo về nhà có chuyện gấp. Có gì mai nói nhé!” Tuấn Khôi ở lại phía sau, trong lòng có chút vui.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54
Chương sau