2 tháng sau...
“Nhanh lên mọi người, lễ cưới sắp bắt đầu rồi.” – Tiếng người nhao nhao ngoài sảnh tiệc.
Bên trong phòng trang điểm...
Thủy Tiên ngồi yên lặng nhìn mình trong gương. Hôm nay nhỏ mặc một chiếc váy cưới màu trắng đính đá ruby và sapphire lấp lánh. Mái tóc nhỏ được dập xù và tết xương cá. Trên đầu nhỏ đội một chiếc vương miện kim cương. Dưới chân là đôi giày cao gót đính đá ngọc lục bảo. Nhỏ trang điểm khá nhẹ, chỉ đánh một ít phấn và thoa chút son lên môi. Trông nhỏ giống như một thiên sứ giáng trần.
Tuấn Khôi đẩy nhẹ cánh cửa phòng. Thủy Tiên quay lại nhìn. Cậu khẽ nói:
“Em đẹp lắm!”
Thủy Tiên thấp giọng nói:
“Đáng lẽ cô dâu hôm nay chính là Vân Nhi mới đúng. Em chỉ là thế thân mà thôi.”
Tuấn Khôi mím môi:
“Anh không biết Vân Nhi có còn chấp nhận anh hay không. Thủy Tiên, hôn lễ ngày hôm nay chỉ là vì gia đình hai bên. Anh mong em đừng hy vọng gì vào tình cảm ở anh. Anh chỉ yêu mỗi Vân Nhi thôi.”
Nói rồi cậu bước ra ngoài. Thủy Tiên nhìn theo cậu, ánh mắt buồn bã.
1 tiếng sau...
Hứa Trọng Hiếu khoác tay Thủy Tiên vào lễ đường. Tuấn Khôi mỉm cười nhìn Thủy Tiên. Nhỏ cũng cười nhẹ đáp lại.
Hứa Trọng Hiếu trao tay của Thủy Tiên cho Tuấn Khôi. Cha cố hỏi, giọng trầm ấm:
“Trương Tuấn Khôi, con có đồng ý yêu thương, trân trọng và chăm sóc Hứa Thủy Tiên cả đời không?”
Tuấn Khôi nói:
“Con đồng ý!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-pha-co-nang-mot-sach/1988324/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.