“Cô Lâm, tôi trịnh trọng mời cô rời khỏi Thành Viêm.”
Lời của ông Cố quanh quẩn bên tai Khả Lan.
Rời đi?
Cô nghe thấy ông Cố nói không có ý cho từ chối, cô đoán được, là Lương Bảo Nhi can thiệp vào.
Một lúc lâu sau......
Khả Lan im lặng đứng trước mặt hai vị trưởng bối, không có mở miệng trả lời, cứ đứng thẳng như vậy, đôi tay trắng nõn nắm thành quyền.
Giận?
Không thể làm gì?
“Ta biết cháu là đứa bé ngoan, nhưng tiểu Viêm không hợp với cháu.” Lúc này bà Cố đang ngồi trên ghế sa lon cũng lên tiếng.
Giọng điệu nói chuyện ôn hòa, nhưng sắc mặt vơi hơi âm trầm.
Bà hy vọng Lâm Khả Lan tự biết rõ mình!
Đừng để chuyện phát triển đến mức không dọn dẹp được!
Thân phận của cô như vậy, nhà họ Cố không có cách nào tiếp nhận được!
Nếu cô chỉ là một cô gái con nhà bình thường, chỉ cần trong sạch, nhà họ Cố sẽ không phản đối.
Nghèo, xuất thân thấp hèn, đều không phải lỗi của cô, nhưng cô lại cố tình không làm công việc đàng hoàng.
Nếu chuyện này truyền ra ngoài, mặt mũi nhà họ Cố phải để đâu?
Khả Lan nghe người lớn nói, ánh mắt rũ xuống, trong mắt, chớp mắt đã có dịch trong suốt.
Tâm tình vốn dĩ bình tĩnh lại không nhịn được run lên, đôi môi đỏ tươi giật giật, hít một hơi thật sâu.......
“Chúng ta biết, cô cũng là bất đắc dĩ,, nhưng mặc dù nhà họ Cố không phải gia đình giàu có nổi tiếng, nhưng cũng là nhà cao cửa rộng, cô có khổ hơn nữa, có mệt hơn nữa, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-nham-sep-lon/47361/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.