Câu trả lời của cô không như anh kỳ vọng.
“Thành Viêm, em muốn có công việc cũng muốn ở nhà, hai cái này không ảnh hưởng đến nhau.”
Khả Lan từ trong ngực anh ngẩng đầu, con ngươi đen nhánh nhìn khuôn mặt cương nghị của anh.
Cố Thành Viêm nghe Khả Lan trả lời, chân mày nhíu lại, hai tay siết chặt, mím môi im lặng hồi lâu không trả lời.
Hiện tại giữa hai người không còn xung đột, nhưng mà cô lại kiên trì khiến anh nhức đầu.
Sắc mặt anh âm trầm, ánh mắt lạnh dần, trong lòng không đồng ý lời Khả Lan nói nhưng ngoài miệng không lập tức bóp chết ý định của cô.
Khả Lan nhìn thấy bộ dáng của anh trong lòng trở nên bối rối.
Cô biết mọi chuyện đã qua, Lương Tú Ly phạm tội cô nên bình tĩnh lại.
Nhưng càng như vậy cô lại càng sợ, sau khi có được lại mất đi.
Người nhà họ Cố tiếp nhận cô sao? Cố Thành Viêm có để ý tới chuyện cô có thể khôi phục trí nhớ hay không?
Cô biết rất nhiều thứ cần phải quý trọng, cần tin tưởng, nhưng nếu đặt những chuyện này chung một chỗ cô cũng khoogn cảm thấy xung đột.
Cô chỉ muốn có một công việc, rèn luyện bản thân, có thể đi theo bước chân của anh; cô không hy vọng bởi vì cô mà Cố Thành Viêm bị người ta chỉ chỏ.
Mặc dù cô biết con đường này sẽ rất khó khăn, thậm chí sẽ không thành công; nhưng không thử cô cũng không biết có thể hay không.
“Khả Lan.....”
Cố Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-nham-sep-lon/2085804/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.