Khả Lan nhắm chặt hai mắt không dám mở ra, khóe mắt khẽ hí nhìn về phía anh.
Sau khi anh đứng lên không có lên tiếng, rồi sau đó nằm lên giường đưa tay muốn kéo cô lại.
Cô lại đưa chân muốn đá người.
Nhưng anh kịp thời đưa tay nắm chân của Khả Lan.
Khả Lan ngẩn ra có cảm giác quen thuộc dâng lên.
Cô không thể không thừa nhận ông chủ Lãnh cùng Cố Thành Viêm không chỉ có thân hình ngay cả cách giơ tay nhấc chân cũng giống nhau.
Mùi trên người, mắt, thần thái......
Hình như anh ý thức được bản thân luống cuống dần dần buông chân Khả Lan ra.
Sau đó từ trên giường đứng dậy xoay người đi tới ghế sa lon im lặng nằm xuống.
Từ đầu đến cuối hai người không nói gì.
Mặc dù hai người không lên tiếng nhưng đều buồn ngủ.
Tờ mờ sáng hôm sau.
Khả Lan lật người theo bản năng nhìn ông chủ Lãnh, thấy người còn đang ngủ lúc này mới xuống giường mặc quần áo bước nhanh tới kéo cửa mở ra.
Lại thấy ở cánh cửa đối diện có dán một tờ giấy màu vàng nhạt.
Sáng sớm Mộ Dung Triển đã ngồi máy bay chuyến sáu giờ về thành phố.
Thấy tờ giấy Khả Lan lấy xuống thở dài đi xuống lầu.
Cô không định lập tức rời đi, song cô còn băn khoăn lời mà hôm qua Mộ Dung Triển nói.
Ông chủ Lãnh mua lại khu nhà cũ của cô, cô cũng muốn biết tại sao ông chủ Lãnh lại muốn mua mảnh đất này.
Sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-nham-sep-lon/2085791/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.