Trên ây liễu đã rụng sạch lá,khoác trên mình một đám tuyết, trong suốt; trên những cây bách tung, nặng trĩu những hạt tuyết.
Mới mười mấy phút, những hạt tuyết nhỏ đã dần dần trở thành những bông tuyết như lông lỗng, khiến cho khoảng sân có vẻ tiêu điều, nhuộm thành màu trắng, mặc dù khí lạnh bức người, lại đẹp tựa như một nàng tiên mặc áo trắng, thanh thuần tinh khiết.
Tuyết càng lớn.
Cố Thành Thấm đứng trong tuyết, đi tới bên cây, nắm một nắm tuyết, xoa nắn trong tay.
“Chị dâu, chị cũng tới chơi đi.” Cố Thành Thấm chợt gọi Khả Lan tới chơi cùng, đưa tay kéo tay Khả Lan muốn chơi cùng cô.
Vẻ mặt Khả Lan hơi ngừng lại, đi hai bước, dừng lại nói: “Chị sợ lạnh, không chơi.” Cô chậm rãi nói, chỉ mờ mờ ảo ảo cảm thấy, Lương Bảo Nhi cùng Cố Thành Thấm đều ở đây có chút kỳ quái.
Mà Lương Bảo Nhi nghe Khả Lan trả lời, bước nhanh về phía trước, đưa tay tách Cố Thành Thấm cùng Khả Lan ra, nhìn Cố Thành Thấm nói: “Tiểu Thấm, cơ thể chị dâu em không tốt, nếu bị lạnh, anh Thành Viêm sẽ lo lắng.” Lương Bảo Nhi nói tới đây, dừng một chút, sau đó nói: “Chị chơi với em.”
Dứt lời Lương Bảo Nhi lôi kéo Cố Thành Thấm chạy vào trong tuyết chơi.
Cố Thành Thấm nghe Lương Bảo Nhi nói, mặc dù không hiểu gì, nhưng nắm chặt quả cầu tuyết trong tay, thần sắc lạnh lùng.
Khả Lan thấy Lương Bảo Nhi lôi kéo Cố Thành Thấm vào trong tuyết chơi, chần chừ một lát, chuẩn bị xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-nham-sep-lon/2085772/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.