Thời tiết đầu mùa đông lá rơi lả tả.
Hình như lời nói của Khả Lan khiến cho Cố thủ trưởng bất mãn.
Cô nhìn Cố thủ trưởng, vẻ mặt lạnh lùng sắc bén, đứng trước mặt cô, im lặng không lên tiếng, trong lòng cô bỗng run lên.
Đây là......biến sắc mặt?
Nghĩ đến đây, Khả Lan cúi đầu, nhìn giày Cố thủ trưởng, hít một hơi mới nói: “Thật ra thì, nội dung bọn tôi nói chuyện, rất đơn giản, anh nghĩ một chút là có thể đoán ra được.”
Vốn dĩ cô định để nó qua đi, nhưng mà Cố thủ trưởng tới, nên cô liền làm rõ.
Cô biết, chuyện ngày hôm qua, là cô nợ Cố thủ trưởng, nhưng điều này cũng không thể trở thành, Cố thủ trưởng có thể tự tiện xông vào chỗ của cô.
“Ừ......” Cố Thành Viêm nghe Khả Lan nói, gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Không sai, anh đã sớm đoán ra được.
Khả Lan thấy Cố thủ trưởng lên tiếng, lại nói tiếp: “Cho nên tôi muốn giúp anh bắc cầu, cảm ơn anh đã giúp tôi; xem như là.....thanh toán xong.”
Khả Lan nói tới đây, há miệng muốn nói hết.
Vậy mà cô còn chưa nói hết, Cố Thành Viêm chợt đưa tay, nâng cằm cô lên, ánh mắt lạnh lùng, lại như đùa giỡn nhìn cô chăm chú.
Bốn mắt nhìn nhau, Khả Lan trừng to mắt, trong lòng cảm giác lo lắng.
Cố thủ trưởng......nhìn trúng cô sao?
A.......Hình như không giống!
Cố Thành Viêm nhìn Khả Lan đầy hứng thú, không nặng không nhẹ nhỏ giọng nói: “Nói tiếp.”
Một câu nói tiếp nhẹ nhàng, khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-nham-sep-lon/2085745/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.