Ánh trăng như nước......
Sau khi Khả Lan cùng Cố Thành Viêm vào phòng.
Cô xoay người, đi rót nước cho Cố thủ trưởng.
Lúc này Cố Thành Viêm đang ngồi trên chiếc ghế giữa phòng, vẻ mặt lạnh lùng, hai mắt cụp xuống, giống như đang có tâm sự.
Khả Lan ngồi bên mép giường, ngước mắt, con ngươi đen nhánh, nhìn thẳng Cố thủ trưởng.
“Hôm nay cảm ơn anh.”
Khả Lan nói cảm ơn, trong lòng suy nghĩ, làm thế nào để nói về chuyện của Dương tướng quân.
Cô không thích lo chuyện bao đồng, chẳng qua là cảm thấy, tham ô là chuyện lớn.
Huống chi cô cũng có lòng riêng.
“Hả?......Muốn cảm ơn tôi thế nào?”
Cố Thành Viêm nghe thấy Khả Lan nói cảm ơn, chân mày khẽ nhíu, hai mắt nheo lại, cười như không cười nhìn Khả Lan.
“.........Hả?”
Khả Lan kinh ngạc, nhất thời nghẹn lời, không biết phải trả lời thế nào.
Cảm ơn thế nào?
Cô thật sự chưa từng nghĩ tới, phải cảm ơn thế nào!
Một lúc sau......
“Lấy thân báo đáp?” Sắc mặt Cố Thành Viêm bình tĩnh.
Sắc mặt Khả Lan hơi trầm xuống.
Sao cô chưa bao giờ phát hiện ta, Cố thủ trưởng cũng có tế bào hài hước.
Lấy thân báo đáp?
Không giống những lời mà Cố thủ trưởng có thể nói ra.
“A......A.....” Khả Lan xấu hổ cười, không trả lời.
Cô cúi đầu, nghĩ sâu xa, sau đó ngẩng đầu, nhìn về phía Cố thủ trưởng, chuyển vấn đề sang chuyện Dương tướng quân: “Dương tướng quân đột nhiên đẩy đổ tháp rượu, thật sự là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-nham-sep-lon/2085740/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.