Thử, thử độc?
Khóe mắt của Yêu thần co quắp.
Bao nhiều năm rồi không có loại cảm giác vô lực này?
Vậy mà sau khi gặp phải Liễu Lan Yên lại lần nữa được thể nghiệm lại.
Vừa rồi lời của hắn nói rất ấm áp thân mật, làm sao khi đến miệng của Lan Yên lại thành thử độc?
Khóe môi Yêu thần co quắp, liếc mắt nhìn Bành Trăn bị ngã ở cửa: "Tìm một người có thể tin được một ngày ba bữa đưa cơm tới đây."
Việc Bành Trăn phải làm cũng không ít, chung quy cũng không thể nào ngày ngày đưa cơm tới đây.
"Vâng." Bành Trăn mặt không biến sắc, trực tiếp từ trên mặt đất đứng dậy, bước nhanh rời đi điện Vô Trần.
Điện Vô Trần cảnh sắc rất đẹp, trong điện Vô Trần rất nhiều bí mật, điện Vô Trần là trung tâm quyền lực của Tôn chủ, nhưng mà, cho dù điện Vô Trần có đẹp hơn nữa, Bành Trăn cũng không muốn tiếp tục ở đây nữa.
Bao nhiêu chỗ tốt mà không có mạng để hưởng, tất cả đều là uổng phí.
Bành Trăn đi theo bên người của Yêu thần thời gian một ngàn năm, tuyệt đối không phải bởi vì vận khí tốt, hắn dốc sức phát huy lý trí của mình, nhanh chóng rời đi.
Không nên biết chuyện mà mình không cần biết thì tốt hơn.
Nhất cử nhất động của Bành Trăn tất cả đều được Yêu thần thu vào đáy mắt, trong mắt có nhàn nhạt tán thưởng, vẫn rất có mắt nhìn.
Vấn đề của Bành Trăn hắn sẽ không suy tính, vấn đề lớn nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-nham-nam-nhan-yeu-nghiet/3045973/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.