Sau một hồi mất hồn ngắn ngủi, Liễu Lan Yên nhanh chóng phản ứng kịp, ở trong ngực Yêu Thần không ngừng vùng vẫy.
Lồng ngực cực kì ấm áp, thật là ngay cả hơi thở mát mẻ nhàn nhạt cũng làm cho nàng quyến luyến, nhưng hết lần này đến lần khác nàng lại có một loại cảm giác hốc mắt chua xót muốn rơi lệ.
Tại sao trái tim tự nhiên dâng lên một tia đau lòng quen thuộc?
Tại sao nàng muốn thoát đi rồi lại không muốn?
Đến cùng là có chuyện gì xảy ra?
Trong lúc Liễu Lan Yên mâu thuẫn giãy giụa, thì Yêu Thần ngược lại buông tay trước.
Vừa được từ do, Liễu Lan Yên nhanh chóng lui về phía sau, bản năng đang nói cho nàng biết phải cách xa Yêu Thần, người này sẽ làm nàng không cách nào khống chế được mà thay đổi.
Hiển nhiên, trong lúc hốt hoảng Liễu Lan Yên quên mất ghế ngồi phía dưới, chân vấp một cái, thân thể thẳng tắp ngửa ra sau ngã xuống.
Tiếng kêu còn chưa ra khỏi miệng, cánh tay đã bị vững vàng giữ lấy, kinh ngạc ngước mắt, chống lại là một đôi mắt dịu dàng đủ để dìm chết người.
Tim đột nhiên thật giống như bị thứ gì đâm xuống, giống như bị bò cạp độc chích một cái, Liễu Lan Yên lập tức bắn ra xa, tránh né Yêu Thần đụng chạm.
"Lan Yên, nghỉ ngơi cho khỏe, thời gian sau này chúng ta chung đụng vẫn còn rất dài, rất dài." Yêu Thần lưu lại một câu ý vị sâu xa, xoay người rời đi.
Liễu Lan Yên ngưng mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-nham-nam-nhan-yeu-nghiet/3045965/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.