"Tôn, Tôn chủ, Vô Trần kiếm không phải là......" Bành Trăn tung hoành yêu giới từ trước đến nay, là một người Diễn - đàn - Lê - Quý - Đônsinh tử không màng, thế nhưng lại vì ba chữ kiếm Vô Trần kia mà sợ tới mức lắp ba lắp bắp, mãi vẫn chưa nói ra được một câu hoàn chỉnh.
"Có vấn đề gì?" Yêu Thần tùy ý liếc mắt nhìn Bành Trăn một cái, không chút để ý hỏi.
Chỉ một cái liếc mắt, rõ ràng giống như ánh mắt trời ngày xuân, lại khiến Bành Trăn sợ tới mức lập tức lắc đầu liên tục: Diễn - đàn - Lê - Quý - Đôn"Không có vấn đề, không có vấn đề gì cả."
Đây là của Tôn chủ, Tôn chủ Diễn - đàn - Lê - Quý - Đônthích cho ai thì cho.
Chỉ là, thứ đó nếu xuất hiện trong hội luận phẩm.... Bành Trăn không biết cảm xúc hiện tại của mình là gì, trừ bỏ sựDiễn - đàn - Lê - Quý - Đôn khiếp sợ, nhiều hơn là một lại cảm giác xem kịch vui cười trên nỗi đau người khác.
Hắn thật chờ mong phản ứng của những người kia.
Lúc này động tĩnh trong Liễu phủ ๖ۣۜDiễn đàn ๖ۣۜLê Quý Đôncòn lớn hơn cả nơi này.
Vết thương của Liễu Hâm Dung vừa tốt lên đã bị sự lộn xộn của nàng làm cho nứt toét ra, máu tươi chảy không ngừng.
"Phụ thân, người vừa nói cái gì?" Liễu Hâm Dung căn bản là bất chấp thương thế trên người, không thể tin ๖ۣۜDiễn đàn ๖ۣۜLê Quý Đônđược trừng lớn hai mắt, cho rằng đầu óc của phụ thân nhà mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-nham-nam-nhan-yeu-nghiet/3045939/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.