"Các vị, chuyện này tuyệt đối không phải như mọi người nghĩ." Trong lòng Liễu Tấn Lợi đã có chuẩn bị tinh thần, nói chuyện cũng không có bối rối như vừa rồi.
"Ta, Liễu Tấn Lợi là hạng người gì, không phải mọi người rõ ràng lắm sao?" Liễu Tấn Lợi trấn định, khiến cho người trong phòng chần chờ một chút.
Nếu nói người tên Liễu Tấn Lợi này cương trực công chính, thì đó tuyệt đối là không thể nào.
Nhưng mà đối với nhân vật có lợi cho hắn, thì hắn chắc chắn sẽ không đi đắc tội .
Liễu Tấn Lợi đích thị là một người thức thời.
"Chuyện ngày hôm nay, Đại Trưởng Lão nói thế nào đây?" Trên mặt Tề lão bản vẫn là vẻ không vui như cũ, nhưng giọng điệu đã không còn cứng rắn như vừa rồi nữa.
Nghe được ý tứ của Tề lão bản có chút hoà hoãn, Liễu Tấn Lợi vội vàng kể ra hết sự tình ngọn nguồn: "Mọi người cũng đều biết, một cái vị trí Đại Trưởng Lão ta đây còn phải dựa vào gia huynh mới có thể lên làm, nếu không phải bởi vì gia huynh bất hạnh, ta cũng sẽ. . . . . . Ai. . . . . ."
Liễu Tấn Lợi thở dài một tiếng, mặt có mơ hồ bi thương và thái độ nghẹn khuất, nhưng lại cố gắng mạnh mẽ áp chế lại, hình như là vì nhắc tới vị huynh trưởng gặp nạn, nên làm cho hắn hết sức bi thống.
Tề lão bản và những người kia đối với phản ứng của Liễu Tấn Lợi từ chối cho ý kiến, có phải là khổ sở thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-nham-nam-nhan-yeu-nghiet/3045929/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.