Ngón tay hoàn mỹ như được điêu khắc từ Ngọc Thạch, giơ lên trong đêm tối, nổi bật dưới ánh nến, đầu ngón tay như được phủ một tầng ánh sáng trong suốt nhàn nhạt.
Có thể nói là không khoa trương chút nào, bởi vì đây tuyệt đối là kiệt tác hoàn mỹ nhất của trời đất.
Ông trời thật đúng là quá ưu ái Yêu Thần rồi, mỗi một phân một tấc trên người hắn đều là hoàn mỹ như thế, không có một chút nào tỳ vết nào.
Ngay cả trong ngày thường cũng đã thấy hoàn mỹ như vậy, dù là người có lực tự chủ cực mạnh chỉ sợ cũng sẽ trầm mê mà kinh hãi than một tiếng hoàn mỹ, nhất định là sẽ nhìn mãi mà không thể dời mắt được.
Chỉ là, lúc này Liễu Hâm Dung lại cực kì hy vọng mình chưa từng xuất hiện ở đây, không bị người nam nhân hoàn mỹ này chú ý tới, nhất là không bị ngón tay của hắn chỉ vào.
Ánh mắt của mọi người cũng tập trung vào Liễu Hâm Dung, nhớ lại vừa rồi Yêu Chủ nhắc tới đảo côn trùng còn có yêu cốc điên. . . . . . Ánh mắt liền từ kinh ngạc nhanh chóng chuyển thành đồng tình, giống như đã thấy trước được vận mệnh bi thảm của Liễu Hâm Dung.
"Tôn, Tôn chủ. . . . . . Kẻ gây ra mọi chuyện rõ ràng là Liễu Lan Yên, thế nào lại chuyển thành Liễu Hâm Dung chứ?" Liễu Tấn Lợi vội vàng quỳ hai gối xuống, nâng mặt tràn đầy vết máu của mình lên, thấp thỏm hỏi Yêu Thần.
"Là Liễu Lan Yên lỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-nham-nam-nhan-yeu-nghiet/3045918/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.