Hạ Thụy nghe mẹ giới thiệu, đây là bác sĩ Trần, người yêu mới của mẹ.
"Con có thể gọi là chú Trần", mẹ Hạ nói rồi kéo ghế, "Nào, ngồi đi."
Hạ Thụy chào người đàn ông xa lạ kia một cách máy móc rồi ngồi xuống ghế.
Hóa ra mục đích hôm nay mẹ gọi cậu đến ăn chỉ là vì muốn giới thiệu cho cậu biết người yêu mới của mẹ à?
Chú Trần là một người rất lịch thiệp nho nhã, nói chuyện với mẹ Hạ còn không quên hỏi thăm chuyện học hành của Hạ Thụy.
Hạ Thụy ngồi đó, chỉ biết nhìn chằm chằm vào đĩa thức ăn trên bàn, trả lời câu được câu không, rõ ràng là đang mất tập trung. Sắc mặt mẹ Hạ dần thay đổi, còn chú Trần kia thì có vẻ vẫn rất lịch sự, vẫn luôn mỉm cười, ra vẻ mình không để tâm.
Lúc đi vui vẻ bao nhiêu, còn bây giờ, Hạ Thụy chỉ muốn nhanh nhanh kết thúc bữa ăn này.
Từ rất lâu rồi cậu đã nhận ra, gia đình mình vĩnh viễn không thể trở lại như lúc xưa được nữa.
Cũng không biết bao giờ kết thúc, Hạ Thụy chỉ nhìn thấy chú Trần kia đứng dậy rời khỏi bàn ăn là cậu cũng đứng phắt dậy đi khỏi luôn.
Mẹ Hạ đuổi theo sau lưng.
"Hạ Thụy, hôm nay con sao vậy?"
"Con không sao, con đang rất mừng cho mẹ."
Mẹ Hạ: "Con mừng mà thái độ con như vậy à? Ban nãy chú Trần hỏi con nhiều thế mà con chỉ trả lời có mấy câu cho qua."
Hạ Thụy nhìn mẹ cậu: "Thế mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-nham-lao-dai-nhieu-tien/2930789/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.