Lúc Hạ Thụy nhìn thấy Phùng Duệ Hiên, cảnh tượng tối hôm kia lại hiện lên.
Cậu nghe Chu Vũ Khiêm nói thì cũng biết anh có liên quan đến xã hội đen, chỉ là tận mắt chứng kiến thì có hơi khó tiếp thu.
"Bánh Bột, ba em đến rồi kìa!"
Bánh Bột thấy ba đến thì ngồi tại chỗ, dang hai tay ra, Phùng Duệ Hiên liền nhấc bổng Bánh Bột lên ôm vào lòng.
"May quá!" - Phùng Duệ Hiên vừa ôm chặt Bánh Bột vừa lẩm bẩm.
Sau đó anh nhìn Hạ Thụy, chân thành nói: "Cảm ơn cậu nhiều lắm!"
Hạ Thụy hơi ngại, không nhìn thẳng mặt anh mà nhìn ghế đối diện: "Có gì đâu, mà hai ba con ngồi xuống đi đã, cứ đứng mãi thế à?"
Phùng Duệ Hiên không ngồi xuống ghế đối diện mà lại ngồi ghế ban nãy Bánh Bột ngồi, tức là ngay sát bên cạnh Hạ Thụy, bế Bánh Bột ngồi trên đùi mình.
Hạ Thụy không quen tiếp xúc gần với người lạ nhưng cũng không thể dịch ghế sang bên cạnh được vì bất lịch sự. Tiểu Hi ngồi cạnh cậu vừa ăn gà rán vừa nhìn Phùng Duệ Hiên.
"Chú là ba của Bánh Bột à? Chú đẹp trai thật đấy!"
Hạ Thụy định mắng con nhóc chưa gì mới gặp đã khen người ta, không có ý tứ thì Phùng Duệ Hiên cười.
"Cảm ơn con. Con là...."
"Dạ con là Tiểu Hi, là cháu ruột mà chú Hạ Thụy yêu thương nhất ạ!"
Bánh Bột ngồi trong lòng ba đột nhiên bảo: "Con toàn gọi Hạ Hạ là anh, nhưng mà lại gọi là chị Tiểu Hi, thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-nham-lao-dai-nhieu-tien/2930775/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.