Sáng hôm sau, Hạ Thụy tự mình tỉnh dậy. Do dưới nhà ồn ào quá nên cậu bị đánh thức, chắc là họ hàng đến chơi Tết đây mà.
Hạ Thụy thức dậy làm vệ sinh cá nhân, sau đó thay quần áo, đi xuống nhà.
Các anh chị, cô chú họ hàng đều đến đông đủ, sau đó sẽ cùng xuất phát đi đến nhà ông bà nội, ăn cơm tối ở đó rồi mới về.
Hạ Thụy được nhận mấy bao lì xì rất dày, gia đình nhà cậu có quy định là chưa kết hôn thì vẫn được nhận lì xì, nhưng trường hợp mà quá 30 vẫn chưa kết hôn thì không có nữa đâu!
Hạ Thụy chơi với mấy đứa trẻ con, ôm đứa này, xoa đầu đứa kia rồi thì nghe mấy nhóc kể chuyện. Mãi đến khi ba bảo cậu vào ăn trưa đi rồi mọi người cùng đi, lúc đấy Hạ Thụy mới buông mấy đứa nhỏ ra.
Ở ngoài phòng khách, có người bấm điện thoại, có người chơi bài, có người ngồi nói chuyện, rất xôm tụ.
Đợi Hạ Thụy ăn trưa xong thì mỗi nhà một con xe, bắt đầu đến nhà ông bà nội chúc Tết.
Hạ Thụy ở nhà ông bà đến tối, ăn cơm xong mới cùng ba về nhà. Thế là đã hết ngày mồng 1.
Ngày mồng 2, vừa mới mở mắt ra, Phùng Duệ Hiên đã nhắn tin: [Tôi chuẩn bị qua nhà cậu chúc Tết.]
Hạ Thụy nhìn thấy liền bật dậy, vừa vò đầu vừa đi vào nhà vệ sinh, trời mé, có ai đi chúc Tết mà phải báo trước người ta một câu không cơ chứ?!
Đến khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-nham-lao-dai-nhieu-tien/2930752/chuong-24.html