Hạ Thụy đều đặn đến dạy Bánh Bột một tuần 3 buổi, cậu dự định dạy đến khi mình vào năm học mới thì sẽ không dạy nữa.
Dạy vào mùa hè nên trời rất nóng, có những hôm bầu trời trong vắt không một gợn mây, đứng trên tầng cao của tòa nhà còn có thể thấy ngọn núi lấp ló phía chân trời đằng xa.
Thế nên mỗi ngày trời nắng nóng quá, Hạ Thụy đều ở lại chơi với Bánh Bột đến khoảng hơn 5 rưỡi, đợi ngoài trời bớt nóng rồi thì mới đi về.
Mùa hè tuy nóng nhưng thỉnh thoảng cũng sẽ có những cơn mưa bất chợt, nó chỉ báo trước bằng một đợt mây giông kéo đến vội vã và cơn gió mang theo hơi ẩm của không khí. Nó đến nhanh và đi cũng rất nhanh.
Hạ Thụy thấy buổi chiều không quá nắng gắt như mọi khi, lúc dạy học xong còn thấy có đám mây giông nhỏ, cậu cũng đoán ra được là sắp có mưa liền để Bánh Bột chơi với cô bảo mẫu, còn mình thì chuẩn bị ra về.
Thế nhưng cậu không chạy kịp cơn mưa, đi được nửa đoạn đường, mưa bắt đầu trút xuống, những hạt mưa to như viên bi đập xuống mặt đất. Hạ Thụy lại không mang áo mưa, nhưng dạo này đang nóng mà được cơn mưa thì thấy mát mẻ dễ chịu, thế là cậu không thèm táp vào đâu trú mưa, cứ thế phi xe về nhà.
Dễ chịu, mát mẻ nhất thời nhưng hậu quả mới là thứ khiến người ta cay đắng nhất.
Hạ Thụy bị sốt!
[Phùng Duệ Hiên à, ngày mai tôi sẽ nghỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-nham-lao-dai-nhieu-tien/2930739/chuong-29.html