Ngày đầu tiên đi thực tập của Hạ Thụy khá thuận lợi, đàn anh cậu quen biết kia tuy không làm cùng bộ phận, cũng chẳng giúp được gì nhiều nhưng được cái là mấy anh chị đồng nghiệp khá thân thiện.
Ngày đầu tiên đi làm như vậy là ok rồi!
Nửa buổi đi học, nửa buổi đi làm, cộng với bài tập trên lớp cũng nhiều, nhiều khi Phùng Duệ Hiên muốn lái xe qua thăm Hạ Thụy cũng chưa chắc đã gặp được cậu, toàn phải đợi đến cuối tuần mới có thể gặp được nhau.
Đương nhiên là Hạ Thụy cũng biết mình bận rộn thì sẽ để Phùng Duệ Hiên phải chịu thiệt thòi, vậy nên lúc nào cậu sắp xếp được thời gian, nếu như ở trường thì sẽ video call với anh, về nhà thì sẽ ở với anh cả ngày.
"Dạo này nhà hàng không nhiều việc như trước, nhưng em thì lại bận rộn quá!"
Hạ Thụy gối đầu lên chân Phùng Duệ Hiên, nghe ra được ý giận dỗi của anh, cậu bèn đưa tay lên sờ sờ mặt anh.
"Thôi mà, em cũng đâu có muốn bận rộn như vậy đâu. Với lại, ai còn trẻ mà chẳng phải trải qua những lúc vất vả như thế."
Phùng Duệ Hiên: "Ý em là chê anh già chứ gì?"
"Em nào có, em chỉ đang nói đến những người tầm tuổi như em mà."
Phùng Duệ Hiên nhéo nhéo chóp mũi cậu: "Nhưng mà anh hơn em 10 tuổi lận."
Hạ Thụy: "Giờ anh biết để ý đến tuổi tác rồi cơ đấy? Anh già hơn em 10 tuổi, đến khi anh thành ông chú trung niên rồi, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-nham-lao-dai-nhieu-tien/2930722/chuong-36.html