"Vậy đúng là Phùng Duệ Hiên đã nhờ anh?"
"Đúng, nhưng mà ban đầu thằng này còn không nhớ tên công ty tôi làm cơ. Cậu coi có tức không cơ chứ! Mãi đến khi nó nói với bọn tôi là sắp tới có khi sẽ phải đến dùng bạo lực mạnh, tôi hỏi là có phi vụ gì à thì nó mới kể. Nghe đến tên công ty, tôi liền ngớ người ra, không ngờ trong công ty tôi mà phải để cậu chịu thiệt thòi như vậy."
Hạ Thụy nghe Phó Lam nói, ngại ngùng xua tay: "Không không, anh đừng nói vậy, tôi phải cảm ơn anh mới đúng!"
Phùng Duệ Hiên ngồi giữa nhìn Hạ Thụy và Phó Lam cứ anh một câu, tôi một câu nói chuyện vui vẻ mà không nhịn được xen vào.
"Stop đi là được rồi đấy, đồ ăn nguội hết cả rồi!"
Phó Lam trêu chọc: "Mày ăn phải giấm à?"
Phùng Duệ Hiên ngang ngược: "Đây là người yêu tao mà."
Hạ Thụy cười nuông chiều nhìn anh rồi gắp một miếng thịt vào bát anh: "Rồi rồi, không nói nữa, anh ăn đi!"
Phùng Duệ Hiên được người yêu gắp đồ ăn cho thì quay sang Phó Lam, ánh mắt như muốn nói: Người yêu tao đấy, mày có không?
Phó Lam tức đến mức bật cười: "Có người yêu thì ngon chắc!"
Đến lượt Hạ Thụy nhìn hai người đàn ông trưởng thành đùa giỡn nhau. Mãi đến khi Phó Lam nói chuyện về tên Trương Bắc thì Phùng Duệ Hiên mới chịu nghiêm túc trở lại.
Phó Lam nói về tình hình của Trương Bắc, không ngại có Hạ Thụy bên cạnh, chắc anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-nham-lao-dai-nhieu-tien/2930706/chuong-43.html