Rồi anh thở dài một tiếng: "Em có người yêu rồi, vậy anh cũng nói luôn."
"Anh thích em!"
Hạ Thụy vẫn cảm thấy khó hiểu: "Mấy năm rồi bọn mình không gặp nhau, sao lại nói thích là thích được!"
Hứa Vĩnh Mộc thở dài: "Lần gần đây nhất chúng ta gặp nhau là mùa hè năm em lên cấp 3. Sau lần đó không được gặp em thì anh có chút nhớ nhớ, phát hiện bản thân hình như thích em rồi. Sau này tốt nghiệp đại học, ba mẹ anh muốn anh tiếp quản công ty gia đình nhưng anh không chịu, tự mở một quán bar của riêng mình. Rồi mới năm ngoái thôi, ba anh gặp lại mẹ em, hai người nói chuyện, ba anh về kể lại chuyện của gia đình em với anh trong mấy năm vừa rồi, bảo là em đang sống với ba, học đại học ở ngay trong thành phố luôn."
"Lúc đó anh nảy ra ý tưởng mở một nhà hàng, hi vọng nếu em có thể tình cờ đi qua đây thì chúng ta sẽ gặp được nhau. Thực ra anh đặt tên tiếng anh hồi nhỏ cho em là Summer không chỉ vì nó có nghĩa là "mùa hạ" trong tên của em, mà vì khi đó lúc nào em cũng là một bé con vui tươi, thích cười, rạng rỡ, lớn hơn rồi cũng vẫn vậy."
Hạ Thụy thấy anh có vẻ buồn nhưng lại chẳng biết an ủi anh thế nào, cuối cùng cậu đặt tay lên vai anh.
"Cảm ơn vì anh đã thích em, nhưng em cũng xin lỗi nhé!"
Hứa Vĩnh Mộc gật đầu, rồi quay sang hỏi Hạ Thụy: "Người yêu em trông thế nào? Có tốt không?"
Hạ Thụy không hiểu sao tự nhiên Hứa Vĩnh Mộc lại hỏi câu này, cậu đang định trả lời thì ngoài cửa có tiếng "E hèm" quen thuộc.
Hạ Thụy ngạc nhiên khi thấy Phùng Duệ Hiên đứng ngoài cửa quán cafe.
Cậu thuận tiện chỉ cho Hứa Vĩnh Mộc xem: "Người yêu em đó!"
Hứa Vĩnh Mộc nhìn thấy Phùng Duệ Hiên đi vào quán cafe, quan sát anh một lượt từ trên xuống dưới, sau đó nhìn lại mình.
Khỏi phải nói, riêng cái mặt của anh ta cũng đủ đánh bại mình rồi!!!
Phùng Duệ Hiên tiến lại gần bàn hai người đang ngồi, Hứa Vĩnh Mộc đành nở một nụ cười gượng gạo: "Chào anh!"
Phùng Duệ Hiên cũng tỏ vẻ lịch sự: "Chào cậu!"
Hạ Thụy hỏi: "Sao anh biết em ở đây mà chạy qua vậy?"
Phùng Duệ Hiên: "Nhân viên nói cho anh biết."
Hạ Thụy nghe hiểu câu này có ý gì, chắc là tai mắt của Phùng Duệ Hiên ở khắp nơi, có nhân viên nào đó đã báo lại cho anh chuyện hôm nay. Hứa Vĩnh Mộc ngồi cạnh đương nhiên cũng hiểu rồi, anh chàng hít một hơi sâu, nở nụ cười tươi rói: "Hai người yêu nhau bao lâu rồi?"
Phùng Duệ Hiên: "Gần nửa năm."
Hạ Thụy: 5 tháng."
Hai người cùng đồng thanh trả lời, Hạ Thụy liếc mắt nhìn Phùng Duệ Hiên: "5 tháng mà."
Phùng Duệ Hiên vô tội nói: "Gần nửa năm thì cũng vậy thôi mà!"
Hứa Vĩnh Mộc thấy cạn lời với đôi tình nhân này, anh biết bản thân ngồi đây thì chỉ làm cái bóng đèn mà thôi, thế là đứng dậy, xin phép về trước.
Đợi Hứa Vĩnh Mộc đi khỏi rồi, Hạ Thụy húych Phùng Duệ Hiên một cái: "Anh cố tình đấy à, anh ấy là bạn lâu ngày không gặp của em đấy!"
Phùng Duệ Hiên thản nhiên thừa nhận: "Bạn em nhưng là tình địch của anh."
Hạ Thụy không nói được lời nào, thanh toán tiền nước rồi kéo Phùng Duệ Hiên đứng dậy đi về.
Hôm đó, Hạ Thụy hỏi xin phương thức liên lạc của Hứa Vĩnh Mộc từ một nhân viên của Summer, buổi tối nhắn tin cho anh.
[Em là Hạ Thụy!]
Rất nhanh, Hứa Vĩnh Mộc gửi một icon xin chào.
[Hôm nay gặp nhau có hơi vội, hôm khác chúng ta đi chơi được không?]
Hứa Vĩnh Mộc nhắn: [Không sợ người yêu em ghen à?]
Hạ Thụy trả lời: [Anh là bạn em mà.]
[Nhưng anh có tình cảm với em.]
[Vậy anh không muốn gặp em nữa à?]
[Đương nhiên là muốn rồi!]
[Thế thì chúng ta vẫn cứ tiếp tục làm bạn thôi, em không lo thì anh lo gì nhỉ? Người yêu em không khó tính như anh tưởng đâu, ảnh mà dám nói gì em, thì xác định xong đời!]
Hứa Vĩnh Mộc đọc dòng tin nhắn này mà buồn cười, anh gửi một meme tấu hài, kèm theo dòng chữ: [Ok]
Ngày hôm sau, Hứa Vĩnh Mộc qua Scorpio, rủ Hạ Thụy buổi tối vào quán bar của anh nhưng Hạ Thụy lại có chút việc, chiều cậu phải đi đón Bánh Bột rồi cho thằng bé qua nhà hàng ăn thử món mới. Hơn nữa vì mai là cuối tuần nên đưa Bánh Bột qua nhà Hạ Thụy chơi với ba Hạ, ngủ ở đó luôn.
Hứa Vĩnh Mộc tò mò về Bánh Bột, thế là muốn đi cùng với Hạ Thụy đón Bánh Bột tan học.
Anh lái xe chở Hạ Thụy đi, dọc đường nghe cậu kể chuyện về Phùng Duệ Hiên, đâm ra anh lại thấy thương thương Bánh Bột, lúc đợi nhóc ở ngoài cổng trường, Hứa Vĩnh Mộc mua một chiếc bánh bông lan cuộn.
Bánh Bột được một chú đẹp trai lạ mặt tặng bánh mà vui hết sảy, bắt đầu lân la nói chuyện với Hứa Vĩnh Mộc.
Thế là cuối cùng, món mới thì chưa thử mà Bánh Bột đã chạy sang Summer chơi với Hứa Vĩnh Mộc. Trước khi Phùng Duệ Hiên ghé nhà hàng, Hạ Thụy đã phải vội vàng đưa nhóc về.
Chỉ là cậu sợ Phùng Duệ Hiên nghĩ Bánh Bột suýt thì bị người ta mua chuộc thôi!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]