Lúc Hạ Thụy mở mắt ra đã là trưa hôm sau.
Đôi mắt lờ đờ của câu vừa mới mở ra lại đóng vào, người cựa một tí thôi đã đau nhức.
Bên cạnh vẫn còn sót lại chút hơi ấm, chắc là Phùng Duệ Hiên vừa mới dậy. Nghĩ lại trận mây mưa kịch liệt đêm hôm qua là Hạ Thụy lại thấy đau mông.
Đụ mé, Phùng Duệ Hiên chơi cậu suýt ngất luôn!
Cứ nghỉ được một lúc là lại đổi tư thế mới, Phùng Duệ Hiên vần vò người Hạ Thụy đủ kiểu, cho đến khi hai mắt cậu nhắm lại, cảm thấy nếu anh mà lại thúc một phát nữa là cậu xỉu luôn và ngay.
Chẳng biết làm đến mấy giờ, Hạ Thụy mặc cho Phùng Duệ Hiên bế mình đi tắm, sau đó vào phòng tắm hình như còn tiếp tục hôn hít khắp người cậu. Hạ Thụy nhấc chăn lên ghé xuống người mình, khắp người cậu, chỗ nào cũng chi chít những dấu hôn đỏ, nhất là hai núm ** kia đang sưng lên.
Hạ Thụy ngắm xong tác phẩm mà Phùng Duệ Hiên tạo ra, cậu gào lên, giọng khản đặc: "Phùng Duệ Hiên, tên cầm thú!"
Gào xong, Hạ Thụy nghe thấy dưới nhà có tiếng chân lịch bịch, sau đó lên tầng, và rồi Phùng Duệ Hiên xuất hiện ở cửa phòng.
"Em sao vậy?"
Hạ Thụy nhìn Phùng Duệ Hiên với ánh mắt oán trách: "Anh ác lắm!"
Phùng Duệ Hiên lo lắng ngồi xuống giường, Hạ Thụy bèn vén chăn lên cho anh nhìn: "Anh coi, thế này thì mấy ngày nữa em mới ra đường được?"
Đợi mãi vẫn không có tiếng trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-nham-lao-dai-nhieu-tien/2930698/chuong-48.html