”Nương nương, còn có một tin tức khác, nô tỳ không biết có nên nói hay không.” Cung nữ lại lắp bắp, nơm nớp lo sợ nhìn ả một cái, do dự nói, nhưng nếu như nàng ta không nói, về sau Đại phi biết được nhất định sẽ lột da nàng ta.
“Nói.” Đại phi đang vui sướng nên không chú ý tới sự bất an của nàng ta, lập tức lớn tiếng nói.
Cung nữ kia đành phải tiếp tục kiên trì nói: “Nô tỳ nghe nói, từ khi người của Ly cung rời đi, Vương từng qua đó vài lần, chỉ đứng yên lặng, sau đó lại lặng lẽ rời đi.”
Cái gì? Trái tim Đại phi lập tức rơi xuống tận đáy cốc, ả cho rằng nữ nhân kia mang theo con của nàng ta đi sẽ chẳng còn sự uy hiếp nào nữa, vậy mà Vương còn đi tới Ly cung ngay sau khi bọn họ rời đi sao? Nó có ý nghĩa gì, vì sao Vương lại đến đó?
“Ngươi nói là Vương tới Ly cung? Vương biết bọn họ đã đi rồi sao?” Ả vụt đứng lên, căm tức lớn tiếng tra hỏi cung nữ đang quỳ trên mặt đất.
“Vâng, nô tỳ cũng chỉ nghe nói thôi.” Cung nữ kia bị dọa cho kinh hãi, vội vàng nói.
Đại phi tức giận đến ngã ngồi xuống, hai tay nắm chặt thành quyền, trong đôi mắt to xinh đẹp lóe lên thù hận. Bọn họ đã đi rồi, vì sao Vương còn đến đó nữa? Vương đang luyến tiếc nàng ta sao?
“Bây giờ Vương đang ở đâu?” Ả bắt buộc chính mình phải tỉnh táo lại, hỏi dò về hành tung của Mặc Nhật Tỳ, đã trễ thế này, Vương còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-lam-xa-vuong-luu-manh/1580599/chuong-274-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.