“Rắn hư, không phải tao đã bảo mày ngoan ngoãn một chút sao? Hiện tại mày đang ngủ ở đâu vậy hả?” Sáng sớm, lúc Lý Quả tỉnh lại, liền nổi giận đùng đùng nhấc tiểu hắc xà vẫn còn đang say ngủ lên, tức giận quát. 
Tiểu hắc xà chỉ lười biếng hé mắt, rồi nhắm lại, tiếp tục ngủ, giống như không thấy được cô đang mắng nó. Tối hôm qua, nó đã quá mệt mỏi rồi. 
Lý Quả tức đến nỗi chỉ muốn bóp chết nó, nhưng nó lại chưa từng làm cô bị thương, cũng chưa gây ra chuyện gì lớn, nên cô không thể giết hại một sinh mệnh được. Cô không thể làm chuyện tàn nhẫn như vậy. Thế nhưng, cơn giận của cô vẫn chưa tiêu tan, điều này làm cho cô vô cùng buồn bực. 
Mới sáng tinh mơ, cô còn đang ngái ngủ, liền cảm thấy giữa ngực mình có cái gì đó cứ ngọ nguậy, dính sát vào da. Sau một lúc sợ hãi, cô vội tỉnh dậy, sau đó, lo lắng nhấc chăn lên, liền nhìn thấy tiểu hắc xà đang vô cùng thoải mái nằm trên ngực mình. 
Đùng! Suýt chút nữa thì cô đã bị chọc cho tức đến ngất xỉu, chẳng trách sao cô lại cảm thấy khó chịu. Hóa ra là do con rắn nhỏ kia, ngủ cũng không yên, còn bò lên người cô nữa. Cô có thể không tức giận sao? 
Vươn tay, nhấc nó ra khỏi ngực, cô đưa đến trước mặt mình, rồi mới to tiếng quát nó. Hai ngày nay, nó đúng là không ngoan chút nào. 
“Mày có nghe tao nói không vậy?” Thấy nó chẳng coi mình ra gì, cô liền phát hỏa. Cô hơi tăng thêm lực 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-lam-xa-vuong-luu-manh/1580318/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.