Người làm vừa mới nói xong, Ngụy Triết đã mang theo hơn mười thị vệ quần áo chỉnh tề xông vào.
“Diệp Thao, uổng cho ta vẫn kính ngươi như quân tử, ai ngờ lại là kẻ tiểu nhân, giao Quang Quang ra đây!” Sắc mặt Ngụy Triết cực kỳ khó coi so với Diệp Thao mặt mày hớn hở đúng là chênh lệch rõ ràng.
Tóc Diệp Thao tùy ý buộc sau lưng, cả người tản ra một loại cảm giác cực kỳ thỏa mãn lười nhác, đối với Ngụy Triết đang trừng mắt nhìn thân thiện cười, tiến lên đón nói: “Ngụy đại nhân tới chơi, Diệp mỗ không nghênh tiếp từ xa…”
“Ngừng lại, Quang Quang đâu?” Ngụy Triết giơ tay cắt ngang nghi thức xã giao máy móc của Diệp Thao, cau mày chất vấn.
“Quang Quang nàng…..Mệt mỏi, lúc này đang ngủ.” Khi nhắc đến Hách Quang Quang lại nhớ đến bộ dáng nàng mệt mỏi mà ngủ thiếp, mặt mày không tự chủ hiện ra tia cưng chiều cùng sủng nịnh dịu dàng vô cùng.
“Ngủ?” Ngụy Triết nhạy cảm bắt được từ không thích hợp, cặp mắt sắc bén đảo kỹ qua Diệp Thao, vẻ mặt đột nhiên trở nên khác thường.
“Một đường bôn ba vất vả không còn chút sức lực nào nên mới buồn ngủ.” Danh dự của một cô nương rất quan trọng, ở trước mặt những người này Diệp Thao không tiện nói thật.
Ngụy Triết nhìn chằm chằm Diệp Thao: “Việc này chúng ta sẽ tính sổ sau, ta muốn gặp mặt Quang Quang.”
“Trước tiên Diệp mỗ mời Ngụy đại nhân tới phòng khách nghỉ chân một chút, đợi sau khi Quang Quang tỉnh lại sẽ cho nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-khong-noi-tron-khong-xong/2939336/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.