Ban ngày, Hách Quang Quang hỏi Như Lan ban đêm có thể có trộm xuất hiện không, Như Lan nghi ngờ lắc đầu nói không có, tưởng là có trộm thật, còn lo lắng hỏi Hách Quang Quang có mất thứ gì hay không.
Vì thế Hách Quang Quang càng thêm khẳng định Diệp Thao nói phòng ăn trộm chính là nói nàng, hắn vẫn nhớ chuyện nàng trộm hai cái thiệp của hắn! Căm tức viết trên giấy không biết bao nhiêu lần chữ "Diệp", viết xong liền vẽ một cái dĩa thật to ở phía trên cho hả giận.
"Thật xấu xí, lần đầu tiên ta viết chữ nửa ngày là có thể viết rất giống y hệt, đã hai ngày ngươi còn viết không đâu vào đâu." Diệp Tử Thông đi vào nhìn thấy Hách Quang Quang không thuần thục lắm cầm bút "vẽ" chữ một cách cực kỳ khó khăn bĩu môi khinh thường nói.
"Ta vốn cũng không phải là quen viết chữ." Diệp Tử Thông tới, Hách Quang Quang không thể lấy chữ "Diệp" này hả giận nữa, lấy ra giấy mới bắt đầu viết chữ "Hách", mỗi ngày mực và giấy mang đến cho nàng luyện chữ cái gì cần có đều có, có lẽ dù nàng tùy ý lãng phí giày vò, nhàn rỗi không chuyện gì mỗi ngày cầm giấy đốt chơi đoán chừng Diệp Thao giàu đến chảy mỡ cũng sẽ không một chút nhíu mày.
Diệp Tử Thông nghe vậy khinh bỉ trên mặt càng đậm: "Ngu xuẩn còn không biết che giấu, da mặt thật dày."
"Tiểu quỷ! Ta là trưởng bối của ngươi, ngươi nói như vậy mới là vô lễ." Hách Quang Quang giả vờ giận, nhanh chóng cầm bút quẹt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-khong-noi-tron-khong-xong/2939319/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.