Edit: Junie
Cô muốn dựa vào chính mình, từ nhỏ luôn nhắc nhở chính mình phải tự lập, không nên dự dẫm vào người khác, càng không nên lười nhát ỷ vào đàn ông!
Lục Minh Hiên thấy cô thật lâu không lên tiếng liền nói tiếp: “Tôi cũng không miễn cưỡng bất kỳ người nào, cô cũng vậy.” Junie Dứt lời, đứng dậy đi vào phòng vệ sinh “Rầm rầm” tiếng nước chảy từ bên trong truyền ra sau tiếng đóng cửa.
Kể từ đêm hôm đó về sau, Mạc Oánh cũng không nhận được điện thoại từ thư ký Lục Minh Hien, anh lại không có tìm qua cô.
Mạc Oánh nghĩ, quan hệ giữa chúng tôi, cắt đứt hẳn rồi!
Dễ dàng như vậy liền kết thúc sao? Còn nhanh hơn so với tưởng tượng của cô.
Mỗi lần nghĩ đến Lục Minh Hiên, tâm tình cô liền buông lỏng rất nhiều, có loại cả giác chim nhỏ được thả khỏi lồng tre.
Duy trì loại quan hệ bí mật đó, khiến cô mỗi thời khắc đều thở không nổi, luôn dè chừng bản thân sớm muộn cũng bị phơi bày ra ánh sáng, trong lòng vô cùng áp lực.
Hiện tại loại sợ mất sợ có đã biến mất, nay có thể đem hết tâm trí lẫn thời gian dồn vào công việc.
Hầu như cả ngày của Mạc Oánh đều ở phim trường, có lúc một ngày chỉ ngủ được mấy tiếng, thỉnh thoảng rút chút ít thời giờ chạy đến thăm ông ngoại, mỗi lần cô đến đều toàn nửa đêm, lúc ông ngoại ngủ. Junie Tkn
Cách cửa phòng bệnh từ xa nhìn ông, Mạc Oánh tự nhủ, phải kiên cường hơn nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-co-vo-nho-ong-xa-tong-tai-qua-kieu-ngao/3162996/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.