Edit: Junie
“Tôi đang nói chuyện với cô, cô không nghe thấy sao?” Hiển nhiên anh hơi không cao hứng, mang bộ mặt tối sầm.
Mạc Oánh ngẩng đầu lên nhìn sâu vào đôi mắt thâm thúy của anh, sóng mũi thật cao, còn có mùi nước hoa nhàn nhạt, không thể nhầm ai khác ngoài Lục Minh Hiên?
“Anh thật sự là Lục Minh Hiên sao? Tôi không phải đang nằm mơ chứ?” Mạc Oánh lắc đầu, cơn đau đầu khiến cô trở nên tỉnh táo vài phần!
“Cô không phải nằm mơ!” Anh mở miệng nói cho cô biết, ngữ điệu tràn ngập sự khó chịu.
“A, vậy sao tôi ở đây?” Cô mơ hồ nhớ tới trước khi mình bất tỉnh, dường như có chiếc xe đụng tới, sau đó bản thân liền ngất đi.
“Cô có biết hay không mới vừa rồi cô rất nguy hiểm? Junie Tkn Hơn nửa đêm chạy trong mưa vui lắm sao?” Thanh âm anh trở nên nghiêm nghị, gương mặt nhìn cô cứ như tội phạm hình sự.
“Rất xin lỗi.” Mạc Oánh ngước đầu, nhỏ giọng: “Xin hỏi đây là chỗ nào? Tại sao tôi ở đây?”
Quan sát dáng vẻ anh cứ như rất bất lực, trách cứ cô cái gì, cuối cùng vẫn là mềm lòng: “Cô ngất xỉu trên đường cái, là tôi đưa cô về.”
Ngất xỉu trên đường cái? Trong tâm trí thoáng qua hình ảnh một chiếc xe trước khi bản thân bất tỉnh, hẳn là xe của anh! Thật là trùng hợp a, thế nhưng lại đụng phải xe của anh.
“Thật xin lỗi, tôi làm phiền anh rồi.” Mạc Oánh vừa nói vừa vạch chăn muốn xuống giường, thế nhưng anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-co-vo-nho-ong-xa-tong-tai-qua-kieu-ngao/3162981/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.