Edit: Junie
"Tối nay...... chắc không được." Mạc Oánh hơi do dự, một hồi còn phải đi thăm ông ngoại trong bệnh viện, ông mới vừa phẫu thuật xong, cần người chăm sóc nên cô muốn tranh thủ thời gian rảnh bên ông, vì bây giờ cô là người của Lục Minh Hiên, chỉ cần một cú điện thoại ngay lập tức cô phải chạy đi.
Mỗi lần kêu là có chuyện, thân làm tình nhân của anh tự khắc biết phải làm gì.
"Vậy thôi, không sao!" Tô Quân thở dài, tròng mắt sáng ngời hơi lóe qua tia thất vọng "Đây là lần thứ hai cô từ chối lời mời của tôi rồi đấy!"
"Lần thứ hai?" Mạc Oánh nói có vẻ như đang lục lại kí ức nhưng không mấy gì ấn tượng.
"Lần đầu tiên là lúc mới gặp mặt, tôi mời tất cả nhân viên trường quay đi ăn, cũng có mời cả cô, nhưng cô không đi, nhớ chưa?" Anh nhắc lại cho cô nhớ thử.
"A, hình như là….!" Lúc này, Mạc Oánh mới hơi nhớ chút chút.
"Giống như?" Tô quân lắc đầu bật cười, "Cô cứ như không để tâm lời tôi nói vậy. Tôi dễ dàng bị cô lãng quên thế à?"
"Không có, chẳng qua trí nhờ tôi không tốt lắm nên mới mau quên như vậy! Tôi không nhớ cũng không sao.., miễn là người phụ nữ bên cạnh anh nhớ lời anh nói là được rồi." Mạc Oánh trêu chọc anh.
Tô Quân nghe cũng hiểu ý vài phần, có chút dở khóc dở cười.
Trong bệnh viện, cô vô tình đụng phải người không muốn gặp!
"Oánh Oánh, sao hôm nay cháu về sớm thế!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-co-vo-nho-ong-xa-tong-tai-qua-kieu-ngao/3162948/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.