Khi anh ta từ từ tới gần, tôi mới nhìn thấy rõ mặt anh ta.
Là Lục Minh Hiên! Tại sao anh ta lại ở đây?
Môi anh ta mím chặt, dường như đang rất tức giận, anh ta thấy tôi đứng bên cạnh Tô Quân, cũng không thèm chào hỏi, túm lấy cánh tay tôi rồi kéo tôi đi.
Khi tôi bị anh ta ném vào trong xe, tôi mới kịp nhớ ra là mình còn chưa nói lời tạm biệt với Tô Quân.
Chiếc xe chạy đi.
Lục Minh Hiên trầm mặc lái xe, giống như bởi vì bị tôi chọc giận nên anh ta mới không vui như vậy.
Dọc đường đi, anh ta không nói một lời nào, tôi cực kỳ khó chịu, cuối cùng không nhịn được, tôi nói:
“Chuyện của Đỗ Phi Phi là do anh làm!” Không phải câu nghi vấn, mà là câu khẳng định.
“Không cần em quan tâm!” Giọng nói trầm thấp của anh làm cho người khác cảm thấy lạnh lẽo.
Lửa giận trong lòng tôi lập tức bùng lên.
“Anh không cảm thấy phá hủy tiền đồ của người khác là rất thất đức sao? Bây giờ cô ta bị biến thành như vậy, anh không có một chút áy náy nào sao? Dù sao thì anh và cô ta cũng từng ở bên nhau, tại sao anh lại đối xử với cô ta như vậy?”
“Chuyện này không liên quan đến em, tôi không cần phải nói cho em biết!” Anh ta cũng nổi giận, bàn tay cầm chặt tay lái, các khớp xương trở nên trắng bệch.
“Tại sao không liên quan đến tôi?” Xém chút nữa tôi đã phải chết trong tay cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-co-vo-nho-ong-xa-tong-tai-qua-kieu-ngao/3162876/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.