Công việc bận rộn lại bắt đầu, ngày nào tôi cũng theo đoàn làm phim đi khắp nơi trên cả nước để quảng bá cho bộ phim mới. Mỗi lần đến nơi chỉ ở lại khoảng một tiếng đồng hồ, lại tiếp tục lên máy bay đến thành phố khác.
Đã vài ngày tôi chưa được ngủ đàng hoàng, cũng không có tẩy trang, khi ngủ cũng để khuôn mặt vẫn còn trang điểm.
Lễ ra mắt bộ phim là ở thủ đô, chúng tôi đến đó trước một ngày.
Trên khoang hạng nhất của máy bay, tôi ngồi bên cạnh Tô Quân.
Tiếp viên hàng không rất lễ phép hỏi tôi: "Cô có muốn uống gì không?"
Tôi lắc đầu, Tô Quân nói: "Cho tôi hai ly cà phê!"
"Được." Nữ tiếp viên gật đầu một cái, rời đi.
Tôi mệt mỏi dựa lên ghế, mí mắt dính lại, không mở lên nổi.
"Mệt lắm phải không" Anh ta nhẹ nhàng hỏi tôi.
"Ừm." Ngay cả sức lực trả lời tôi cũng không có.
Đột nhiên tôi cảm thấy có cái gì quấn lên người, mở mắt ra, thì ra là áo khoác của Tô Quân.
"Cảm ơn." Tôi lạnh nhạt nói.
Kể từ ngày Lục Minh Hiên kéo tôi rời đi trước mặt anh ta, tôi cũng không nói chuyện nhiều với Tô Quân nữa. Bởi vì tôi cảm thấy chuyện mất mặt của mình đã bị anh ta biết, nên lúc nói chuyện với anh ta không khỏi cảm thấy xấu hổ.
Dường như Tô Quân cũng cảm giác được sự thay đổi của tôi, anh ta cũng không chủ động nói chuyện với tôi, nhưng vẫn quan tâm tôi như trước.
Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-co-vo-nho-ong-xa-tong-tai-qua-kieu-ngao/3162869/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.