Anh ta vừa đi ra, tôi hỏi Tô Quân: "Bọn họ gọi anh là Tô tổng sao?"
Tô Quân mấp máy môi: "Đây là chuỗi nhà hàng do anh sáng lập từ vài năm trước.”
Tôi ngạc nhiên: “Thì ra anh chính là ông trùm giấu mặt à?”
Nhà hàng này có mặt ở khắp nơi, quy mô vô cùng to lớn, tôi luôn nghĩ người đứng sau nhà hàng này hẳn là một thương nhân ít nhất đã ngoài năm mươi tuổi, không ngờ.....
“Hứng thú của anh không phải là kinh doanh nhà hàng, lúc ấy mở nhà hàng, anh cũng không có nghĩ nhiều, chỉ là muốn tạo nên chút thành tích cho ba anh nhìn thấy, nếu không, ông ấy sẽ không cho anh gia nhập làng giải trí.”
“Ba anh không muốn anh gia nhập làng giải trí sao?” Lòng tò mò của tôi trỗi dậy.
“Ừ, ba anh hy vọng anh sẽ tiếp nhận công ty từ tay ông ấy.”
“Ba anh mở công ty sao? Vậy chắc là nhà anh rất có tiền, vậy sao anh còn làm việc trong giới giải trí làm gì?” Tôi nghĩ không ra, có nhiều tiền thì còn đi đóng phim làm gì? Trong ấn tượng của tôi, chỉ có những người không có nhiều tiền, mới phải lao vào cái vòng hỗn độn trong giới giải trí.
Giống như tôi vậy, nhưng mà, tôi là thật sự thích đóng phim. Cũng chỉ có con đường này mới có thể nhanh chóng kiếm được nhiều tiền.
“Lúc trước không phải anh đã nói với em rồi sao? Anh rất thích đóng phim!” Tô Quân nhìn ra cửa sổ, giống như nhớ đến cái gì, nhẹ nhàng nói: “Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-co-vo-nho-ong-xa-tong-tai-qua-kieu-ngao/3162822/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.