"Vậy anh muốn sao đây?"
"Rút khỏi bộ phim này!"
"Không được!" Tôi cự tuyệt: "Em đã ký hợp đồng rồi, bây giờ rút lui, phải bồi thường tiền vi phạm hợp đồng!"
"Anh trả cho em!" Giọng nói khí phách của anh ta không cho tôi cự tuyệt.
Có tiền cũng không được! Tôi bất mãn trong lòng.
"Bộ phim này là em tự nhận, bây giờ rút lui sẽ để lại ấn tượng xấu cho đạo diễn, em không muốn như vậy, cũng sẽ không bởi vì chuyện nhỏ này mà đắc tội đạo diễn, ảnh hưởng đến công việc!"
"Em sợ đắc tội đạo diễn mà không sợ đắc tội với anh sao?" Anh ta nheo cặp mắt nguy hiểm hung hăng nhìn chằm chằm tôi.
"Anh...." Tôi cũng tức giận, tại sao lại ngang ngược không hiểu chuyện như vậy chứ? Sao có thể sao sánh anh ta với đạo diễn được, chuyện công việc của anh ta tôi đâu có xen vào, cũng là không có quyền xen vào!
Mặc dù tôi là tình nhân của anh ta, nhưng tôi cũng có tự do của mình!
"Bất kể như thế nào, em cũng sẽ quay bộ phim này! Em sẽ không bởi vì chuyện anh cố tình gây sự mà từ bỏ công việc của mình!" Tôi kiên quyết nói.
"Em nói anh cố tình gây sự?" Anh ta đột nhiên vỗ bàn một cái, xém chút nữa bể kính.
Tôi sợ hết hồn, theo bản năng lùi về phía sau.
"Mạc Oánh, em đừng cho rằng anh đối xử với em tốt hơn trước, thì em có thể được voi đòi tiên! Sự nhẫn nại của anh cũng có giới hạn!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-co-vo-nho-ong-xa-tong-tai-qua-kieu-ngao/3162751/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.