Anh giúp tôi không đúng sao? Anh cho tôi tiền cũng không đúng sao? Đều là tôi dùng thân thể để đổi lấy! Không đúng sao? Nếu như tôi chưa từng leo lên giường của anh, anh có giúp tôi không?
Nếu chỉ là một cuộc giao dịch, thì vì sao tôi phải cảm kích anh chứ?
Mặc dù trong lòng có nhiều bất mãn, nhưng tôi tuyệt đối sẽ không nói ra! Loại đàn ông giống như Lục Minh Hiên, có nói ra anh ta cũng không hiểu, sẽ chỉ cảm thấy tôi được voi đòi tiên, không biết điều!
Anh ta thấy tôi không nói lời nào, tức giận hơn: "Mạc Oánh à Mạc Oánh, tôi thật sự rất muốn hỏi em, rốt cuộc em có tình cảm hay không? Rốt cuộc là em có từng rung động trước người khác một lần nào chưa?"
Tôi rất muốn nói với anh ta, người đàn ông nào đối xử tốt với tôi, tôi cũng đều sẽ cảm kích họ, chỉ có mình anh... là ngoại lệ!
Diệp Phong đối xử với tôi rất tốt, tình yêu đó thật thuần khiết, còn anh thì không ngừng đòi hỏi, chà đạp thân thể của tôi, đàn ông như vậy, làm sao tôi có cảm tình được?
Tôi cũng không phải là người phụ nữ cuồng dâm, cho dù công phu trên giường của anh có tốt hơn nữa, tôi cũng sẽ không vì vậy mà mê luyến anh, yêu anh!
"Tôi đang nói chuyện với em đó!" Anh ta tức giận rống to với tôi.
Làm cho Lục tiên sinh bất mãn như vậy, tôi thật xin lỗi." Tôi cung kính trả lời anh ta.
"Câm miệng!" Anh ta hung tợn địa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-co-vo-nho-ong-xa-tong-tai-qua-kieu-ngao/3162716/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.