"Hiên Hiên, đừng kết hôn cùng cô ta có được không..." Giọng nói của Dương Tử Huyên rõ ràng mềm nhũn ra, ánh mắt đau thương khẩn cầu nhìn Lục Minh Hiên, cặp mắt xinh đẹp rưng rưng nước mắt.
Lúc này, một đám bảo vệ vội vàng chạy đến hiện trường, mọi người nhìn thấy Lục Minh Hiên, không biết phải làm sao.
"Đưa Dương tiểu thư ra ngoài đi!" Lục Minh Hiên nói xong, xoay người đối mặt với cha xứ, không thèm để ý đến cô ta nữa.
Bảo vệ vừa định tới gần, Dương Tử Huyên rống to: "Không được tới gần tôi!" Nói xong, không biết từ lúc nào cầm trong tay một con dao, nhắm ngay cổ tay: "Anh không tin em sẽ chết trước mặt anh sao?"
"A..." Tất cả mọi người có mặt ở đây đều khiếp sợ.
Lục Minh Hiên cũng không thèm quay đầu lại, nói với cha xứ: "Tiếp tục!"
"Hả..." Cha xứ ngẩn người tại chỗ, không biết phải làm thế nào mới phải!
"Anh..." Dương Tử Huyên cắn răng, trong mắt nhanh chóng thoáng qua một tia kiên quyết, sau đó vung con dao...
Máu văng ra, mùi máu tươi lan tràn trong không khí.
"Ôi trời ơi..." Mọi người hoảng sợ la lên, che mắt lại, không dám nhìn cảnh máu phun lên.
Tôi cũng hoảng sợ, trời ạ, cô gái này thật sự là không muốn sống nữa rồi!
Sau đó cả hội trường hỗn loạn, xe cứu thương chạy tới, đưa Dương Tử Huyên vào bệnh viện...
***************
Hôn lễ làm ầm ĩ thành ra như vậy, đương nhiên là cũng không có tiếp tục nữa, tiệc cưới cũng bị hủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-co-vo-nho-ong-xa-tong-tai-qua-kieu-ngao/3162572/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.