"Vợ anh đã quay trở lại rồi, em không quấy rầy hai người nữa, hôm nào lại liên lạc, anh vẫn còn nợ em một bữa cơm đó!" Cô ta vẫy vẫy tay, rời đi...
Lục Minh Hiên nhẹ nhàng ôm thắt lưng tôi: "Sao sắc mặt của em kém quá vậy? Không thoải mái sao?"
"Không có." Tôi lắc đầu: "Em hơi mệt, muốn về nhà."
"Vậy chúng ta trở về thôi."
**************
Lại một đêm dài đằng đẵng.
Mùi hoóc-môn lan tràn khắp cả căn phòng.
Có tiếng thở dốc của người đàn ông, tiếng thân thể va chạm, còn có tiếng người phụ nữ không kiềm nén được mà rên lên.
Khi người đàn ông nằm sấp bất động đè lên cơ thể người phụ nữ, cuộc hoan ái cuối cùng cũng kết thúc.
"Tâm trạng của em hôm nay hình như không được tốt." Anh ta nhẹ nhàng hôn lên mặt tôi, ngón tay thon dài vén tóc trên trán tôi ra sau hai tai: "Có phải anh còn làm chưa đủ tốt hay không? Làm em không thoải mái sao?"
Tôi không trả lời anh ta, chỉ lắc đầu một cái, sau đó chôn đầu vào trong ngực anh ta.
Tôi không biết phải trả lời vấn đề của anh ta như thế nào nữa, anh ta đã làm rất tốt rồi, là tâm trạng tôi hôm nay không được tốt, nên dù anh ta có cố gắng đến thế nào đi nữa, cũng không thể nào làm tôi thỏa mãn được.
Phụ nữ và đàn ông căn bản là không giống nhau, lúc tâm trạng phụ nữ không tốt, thì không có chút hăng hái nào, đặc biệt là trong ham muốn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-co-vo-nho-ong-xa-tong-tai-qua-kieu-ngao/3162465/chuong-299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.