Một thân hình cao lớn đi vào, Lục Minh Hiên đã về nhà.
Lòng tôi trở nên thật vui mừng, cảm thấy giống như tìm được thứ gì đã đánh mất, nhanh chóng xuống giường, lao vào trong lồng ngực của anh ta, ôm anh ta thật chặt.
Dường như anh ta bị tôi làm cho giật mình, khẽ vuốt đầu tôi, nhíu mày: "Sao em còn chưa ngủ? Lại đang chờ anh về sao? Không phải đã dặn em không cần chờ anh rồi mà?"
"Nhưng đột nhiên tối nay em rất muốn nhìn thấy anh." Tôi dịu dàng như con mèo nhỏ, chôn cái đầu thật sâu trong lòng anh ta, nhắm mắt lại hít thở mùi hương thuộc về anh ta.
Nhưng hít sâu một hơi, tôi chợt mở mắt.
Bởi vì, tôi có thể nghe được trên người anh ta mùi nước hoa của phụ nữ!
Tuyệt đối không sai, đó là mùi nước hoa của phụ nữ, xen lẫn vào mùi của anh ta, mặc dù mùi thơm kia rất nhạt, nhưng tôi vẫn có thể ngửi thấy một cách rõ ràng.
Phụ nữ rất nhạy cảm với mùi hương, không có ai rõ ràng mùi trên người anh ta hơn tôi!
"Sao vậy?" Dường như anh ta cảm thấy cái gì bất thường, nhẹ nhàng đẩy tôi ra.
"Không có gì." Tôi lắc đầu.
Tôi nghĩ là mình đã suy nghĩ quá nhiều rồi, tôi cố gắng khống chế bản thân không được suy nghĩ bậy bạ, phải tin tưởng anh ta, tín nhiệm anh ta!
"Anh mệt lắm rồi phải không, em pha nước cho anh tắm." Tôi cố gắng nâng lên một nụ cười nhàn nhạt, giả bộ như không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-co-vo-nho-ong-xa-tong-tai-qua-kieu-ngao/3162449/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.