Tô Quân thu hồi quả đấm, từ trên cao nhìn xuống Lục Minh Hiên: "Cảnh cáo anh, tôn trọng Mạc Oánh một chút, bây giờ cô ấy không còn là vợ của anh nữa, không cần động tay động chân với cô ấy, nếu không, tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho anh."
Lục Minh Hiên lau vết máu trên khóe miệng, ánh mắt ưu thương nhìn tôi: "Thật sự không thể cho anh một cơ hội sao?"
Mặc dù tôi không có chút ấn tượng nào với anh ta, nhưng ánh mắt bi thương đó làm cho tôi cảm thấy có chút xíu --- đau lòng?
Là đau lòng sao?
Tôi quay mặt qua chỗ khác: "Rất xin lỗi, bây giờ tôi không có ấn tượng gì với anh hết, không biết phải nói cái gì, để cho tôi yên tĩnh suy nghĩ thật kỹ đi. Tô Quân, chúng ta đi thôi."
Tô Quân dẫn theo tôi rời khỏi phòng.
************
Mang theo con trai từ bệnh viện về đến nhà, trong lòng tôi vô cùng nặng nề phức tạp, ăn cơm cũng ăn không vô.
Hôm nay đã xảy ra quá nhiều chuyện rồi, tôi nhất thời chưa tiếp thu kịp.
"Mạc Oánh, ăn chút gì đi có được không?" Tô Quân bưng một chén cháo đến trước mặt tôi.
Tôi chỉ chỗ trống trên ghế salon bên cạnh, ý nói anh ta ngồi xuống, chờ anh ta ngồi xong, tôi nhàn nhạt nói: "Có thể kể một chút về những chuyện đã xảy ra cho em nghe được không."
"Em muốn biết chuyện gì?"
"Chuyện gì anh biết thì nói hết cho em nghe."
Tô Quân do dự một chút, cuối cùng vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-co-vo-nho-ong-xa-tong-tai-qua-kieu-ngao/3162362/chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.