Editor: May
Thi Khả Nhi lên lưng của anh, giống như lúc còn nhỏ, dùng tay ôm cổ của anh, vòng hai chân ở hông của anh, cả người bướng bỉnh treo đến trên người của anh.
"Béo lên rồi." Sau khi đi một đoạn, Thi Mị lạnh nhạt phát biểu đánh giá.
"Đâu có béo lên, em cao 1m65, 50 kg, thể trọng còn không đạt tiêu chuẩn." Thi Khả Nhi nói.
"Em là mập giả."
Một câu của Thi Mị, khiến Thi Khả Nhi không vui, ngay lập tức phản bác: "Ngực em lớn eo mông nhỏ, dáng người ma quỷ như vậy mà anh lại còn nói em mập giả sao!"
"Lớn ư?" Không ngờ, người đàn ông chỉ dửng dưng hỏi ngược lại một câu.
"Lớn hay không anh không cảm giác được à." Thi Khả Nhi nói xong, còn cố ý càng dùng sức ôm sát cổ của anh, kề sát chỗ mẫn cảm của mình ở trên lưng anh.
"Lớn hay không thì không rõ lắm, có chút mềm lại là sự thật." Anh nói.
"Anh, xin chú ý cách dùng từ của anh, không phải mềm, không phải mềm, là có co dãn!" Thi Khả Nhi nhấn mạnh, bởi vì theo ý cô, mềm chỉ dùng để hình dung bộ ngực rủ xuống.
"Chính là mềm." Thi Mị ung dung thản nhiên nói.
"Được rồi, anh nói mềm thì mềm, dù sao anh từng sờ nhiều ngực, hẳn là phân biệt rõ được cái gì là mềm, cái gì là có co dãn." Thi Khả Nhi làm ra nhượng bộ, trên thực tế là đang lấy lui làm tiến.
Thi Mị dừng bước chân một chút, nghiêng mắt liếc nhìn Thi Khả Nhi sau lưng, nheo con ngươi nguy hiểm lại, "Thi Khả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-bao-boi-ong-xa-cung-chieu-nhe-mot-chut/1278802/chuong-1210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.